Trên đường đi, Thẩm Trí nói với Tạ Tiền Thiển: "Từ giờ trở đi, tiền tiêu vặt của em cứ lấy ở chỗ anh. Nếu em không đủ tiền hoặc muốn mua thứ gì đó, chỉ cần bảo Cố Diễu gửi tiền cho em hoặc em có thể nói cho anh biết. Đừng lấy tiền ở chỗ Từ Khiêm và Thẩm Ngọc nữa."
Tạ Tiền Thiển sửng sốt: "Nhưng mà, vòng luân phiên của năm nay còn chưa kết thúc."
"Không cần luân phiên nữa, ông nội không phải nói mỗi một nhà sẽ luân phiên một năm sao? Mẹ anh trước đây không làm tròn trách nhiệm nuôi em, sau này mọi chi tiêu của em đều do anh chi trả, nghe chưa?"
Tạ Tiền Thiển suy nghĩ một lúc và cảm thấy không thể để anh Từ Khiêm và Thẩm Ngọc cứ phải chịu thiệt thòi mãi như thế, vì vậy cô đã gật đầu đồng ý.
Sau khi chiếc Cullinan dừng lại, Thẩm Trí nói với phía trước: "Chú Trịnh, đi mua một bao thuốc lá."
"Chà, cậu cả không hút thuốc mà?"
Thẩm Trí yên lặng đẩy cặp kính xuống, chú Trịnh lập tức hiểu ý nhanh nhảu đổi ngay: "À, chú hút thuốc, vừa lúc hết thuốc."
Sau đó chú Trịnh bước xuống xe, tay vịn giữa hai ghế ở hàng ghế sau đã chặn khoảng cách giữa họ, Thẩm Trí chỉ có thể nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô trên suốt đoạn đường đi. Vì vậy ngay khi chú Trịnh đóng cửa, Thẩm Trí trực tiếp kéo Tạ Tiền Thiển qua, ôm cô vào lòng và cúi đầu hôn lên môi cô.
Có một hơi thở ngọt ngào nhưng không ngấy trên môi cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-chet-nguoi/3420465/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.