Về phần tại sao đêm đó lão đại trở về với sắc mặt ảm đạm buồn bã, Cố Lỗi cùng Cố Diễu đều không biết và cũng không ai dám hỏi tới.
Nhưng kể từ ngày hôm đó, nụ cười trên khuôn mặt lão đại đã hoàn toàn biến mất. Ngay cả dáng vẻ trầm lặng nhàn rỗi ngày xưa cũng không còn, ngoại trừ những việc cần thiết phải đích thân xử lý thì phần lớn thời gian lão đại đều ở một mình. Ngay cả cậu nhỏ họ Quan muốn đến thăm thì cũng bị từ chối, vì vậy Quan Minh chỉ có thể vuốt ve bé mèo trong sân một lúc trước khi trở về nhà.
Nhưng không ai ngờ rằng vào đêm thứ ba khi Thẩm Trí đi tìm Tạ Tiền Thiển, ở Nhất Gián Đường đã xảy ra một chuyện lớn.
Vài ngày sau đó, Tạ Tiền Thiển đã đến võ quán để thăm nom thì nghe điều đó từ sư phụ Lương. Sư phụ nói với cô rằng có một người đàn ông vạm vỡ bên cạnh Thẩm Trí, nghe nói chút nữa thì mất nửa cái mạng. Sau khi nghe điều này, Tạ Tiền Thiển ngay lập tức nhận ra người mà sư phụ nói, đó là Cố Lỗi.
Sư phụ Lương thấy cô quen biết thân thiết với đối phương nên nói cô dành thời gian đến bệnh viện thăm và tìm hiểu tình hình một chút.
Sáng hôm sau Tạ Tiền Thiển vừa tan học, không kịp ăn gì đã vội vàng chạy đến bệnh viện, nhìn thấy Cố Diễu ở ngay cửa phòng bệnh. Chỉ mới mấy ngày không gặp mà Cố Diễu đã gầy đi rất nhiều, gương mặt cũng hốc hác hẳn ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-chet-nguoi/3389148/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.