Lúc này, các bậc trưởng bối của nhà họ Thẩm lần lượt từ sảnh phụ đi ra, lời nói đột ngột của anh khiến Tạ Tiền Thiển suýt chút nữa cho rằng Thẩm Trí không phải đang nói chuyện với mình, thậm chí cô còn quay đầu sang nhìn Thẩm Ngọc.
Thẩm Ngọc hoài nghi cúi người xuống, ghé vào bên tai Tạ Tiền Thiển nói nhỏ: "Đừng đi."
Mặc dù Tạ Tiền Thiển không phải người nhà họ Thẩm nhưng cô lớn lên trong nhà họ Thẩm, được dạy dỗ lễ nghi gia phong rất có nề nếp nên hiểu rõ phép lịch sự trên bàn ăn. Cô ngồi ở vị trí bên cạnh Thẩm Trí rõ ràng là không thích hợp lắm, đặc biệt là các bậc chú bác của nhà họ Thẩm đang ngẩng đầu liếc cô với ánh mắt dò xét không rõ.
Cô lập tức xua tay ngay và nói: "Không, tôi ngồi ở phía sau là được."
Thẩm Trí vẫn không nhúc nhích, ánh mắt có chút tối sầm lại, trong mắt hiện lên một tia áp bức không thể lay chuyển, trong nhà lập tức trở nên yên tĩnh.
Thế là Tạ Tiền Thiển phát hiện anh đang đứng mà không hề ngồi xuống nên mấy ông chú ông bác cũng không thể ngồi xuống. Sau đó, cô nhận ra rằng dường như cô chỉ còn cách đi về phía Thẩm Trí mà thôi.
Thẩm Ngọc nhìn Thẩm Trí chằm chặp với ánh mắt sắc bén, Thẩm Trí cũng không thèm đoái hoài đến anh ta mà điềm nhiên đi vào bàn ăn.
Thẩm Từ Khiêm búng tay áo sơ mi sáng màu, vô cùng thích thú quan sát cảnh tượng này, khóe miệng cong lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-chet-nguoi/3389135/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.