Lúc xưa, Nhất Gián Đường là một biệt phủ của nhà họ Thẩm, khi Thẩm lão gia còn sống, ông đã giao nó cho con trai cả—Thẩm Châu Huy, bố của Thẩm Trí. Sau khi cải tạo lại, nó trở thành ba tòa nhà độc lập với phong cách kiến trúc của thời Dân Quốc và bao quanh một khoảng sân tương đối tối giản và đơn điệu.
Ngày Thẩm Trí còn ở nước ngoài, Cố Lỗi sẽ là người phụ trách chăm nom cuộc sống hàng ngày. Anh thích sự yên tĩnh, vì vậy sau khi trở về nước cũng không tăng cường thêm nhân lực. Cố Lỗi và Cố Diễu ở ngay tại Nhất Gián Đường trong một tòa nhà khác với nội thất gạch vôi màu xám.
Bữa tối vẫn là Cố Lỗi chuẩn bị, khẩu vị ăn của Thẩm Trí tương đối nhạt, Cố Lỗi sẽ làm riêng cho anh một phần nhưng Cố Lỗi mỗi bữa không thể không có ức gà cùng với thịt bò.
Vì vậy, đồ ăn trên bàn về cơ bản là phân hai thái cực, vốn dĩ Tạ Tiền Thiển định quay về nhà họ Thẩm nhưng vì sắp xếp ổn thỏa xong cho Căn Bậc Ba thì đã tối muộn nên cũng ở lại ăn cơm cùng bọn họ.
Vì vậy ức gà của Cố Lỗi không chỉ phải chia cho Tạ Tiền Thiển một nửa mà ngay cả Căn Bậc Ba cũng tới lấy một miếng.
Bé mèo này tính ra cũng không quá ba tháng nên buổi chiều Cố Lỗi đã lẩm bẩm dò hỏi: "Mèo con có cần uống sữa không?"
Hóa ra là anh ấy đã suy nghĩ nhiều, bé mèo này giống như một tên thổ phỉ hung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-chet-nguoi/3389132/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.