Căn bản sự tập trung của Tạ Tiền Thiển không có đặt trên người Thẩm Trí mà đang cảnh giác quan sát phía bên ngoài bức tường cho nên không phát hiện biểu cảm kỳ quái của Thẩm Trí, anh cẩn trọng nói: "Cô đừng động đậy."
Đúng lúc này, điện thoại di động trên người Thẩm Trí bất ngờ vang lên, anh giơ tay bắt máy, hai người cách nhau rất gần, Tạ Tiền Thiển nghe rõ giọng nói của Cố Lỗi trong điện thoại: "Anh Thẩm, đã khống chế được rồi."
Trong mắt Thẩm Trí sau cặp mắt kính lóe lên một tia u ám, anh nói với Cố Lỗi: "Biết làm sao để thẩm vấn chưa? Liên hệ với cảnh sát Tào, phía chúng ta sẽ tra hỏi hắn ta trước rồi mới giao người qua cho cảnh sát."
Sau đó anh cúp điện thoại, trầm giọng nói với cô gái trước mặt: "Đứng dậy đi.". ngôn tình hay
Tạ Tiền Thiển nhảy lùi lại, trong nháy mắt đã cách anh hai mét, Thẩm Trí cau mày chậm rãi đứng dậy, kéo lại quần áo trên người rồi chớp mắt nói với cô: "Đi thôi."
Lúc này Tạ Tiền Thiển mới phát hiện sắc mặt của anh đang căng thẳng, tựa hồ có chút tâm sự nặng nề. Cô vốn tưởng rằng là vì đã bắt được người rồi nên nóng lòng muốn tìm hiểu đầu đuôi lai lịch của đối phương nên không chút suy nghĩ liền đi theo hắn.
Vừa ra khỏi chùa, chiếc xe vừa mới đưa bọn họ tới lại chạy đến rồi dừng ở cửa nhưng lần này Cố Lỗi không ngồi trên xe. Thẩm Trí ngồi ở ghế sau, cô vẫn theo như thông lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-giai-chet-nguoi/3389123/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.