Có tiếng chân rất nhẹ xéo trên lá khô trong vườn ... Tôi vội ngửng đầulên, như thoáng thấy bóng ai vừa qua trước mặt ... nhưng định thần thìchẳng thấy gì cả ... Vườn vẫn vắng vẻ, ánh trăng hạ tuần vàng vọt lẫnkhuất sau ngọn thông già ...
Nỗi ám ảnh cứ theo tôi hoài ... Người con gái một lần đã làm tôi xúc động đến độ không lúc nào không nghĩ đến nàng. Khuôn mặt đó, giọngnói đó, mơ hồ như đã gặp từ ở đâu đây ... mà ký ức đã không thể giúp tôi hồi tưởng lại được.
Trời vào thu năm ngoái, mùa này, nắng đã tắt từ rất sớm, sươngmù bao phủ từng ngọn cây trong vườn. Gió như đọng lại từng giọt, từnggiọt rơi rụng quanh đây, trên mái ngói, trên đống lá khô, rồi khua độngđến tận cửa hồn tôi ... Và trong một đêm, nàng đã đến, nàng đến trongmột giấc mơ vô cùng diễm ảo, một giấc mơ mà hình ảnh muôn ngàn lần không thể quên của một thời xa xưa, của một thời mà mỗi kiếp người chỉ có một lần ... Giấc mộng đầy những ấn tượng tưởng chừng như đã ngủ vùi trongtiềm thức ... Gió, gió rất nhiều ... từng cơn hiển hiện như một giòngthác lũ với những hình ảnh có thực, vật vã, cuốn hút. Và lá khô, nhữngđụm lá khô ... vương đầy khắp nơi, vàng một màu tưởng như nhiều vô vàn.Tiếng xạc xào ... từng chập xao động trước gió ... Quán vắng Sing Singvà một góc phố đường Phan Đình Phùng ... Những hàng me rũ rợi đường Trần Quý Cáp ở bên kia khoảng nhìn ... và những ray rức đợi chờ ... Rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thung-lung-ma/2396642/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.