Chín giờ đêm. Con đường lên dốc cao, càng nhỏ dần. hàng cây ở hai bênnhư gần lại. Tay lái của Tâm vững và quen đường lắm mới có thể lái đượclên khúc đường này? Một chập sau, xe vào một khu đất trống và khá bằngphẳng. Tâm ngừng xe lại. Chúng tôi mở cửa bước ra ngoài. Trên cao, thựcthoáng. Tâm kéo tay tôi ra đứng bên mép hàng rào nhìn xuống phía dướithung lũng. Dưới kia, ánh đèn rực rỡ, tôi có cảm tưởng như một mâm kimcương. Bên mặt là vùng Milpitas, ở giữa là San Jose, qua bên trái chắclà Cupertino và xa hơn là vùng kỹ nghệ điện tử Sunnyvale ...
Tâm đưa tay chỉ xuống phía dưới, giọng giảng giải như đang đứng trên bục gỗ trong một lớp học:
- Anh thấy không ... khu kỹ nghệ này bây giờ là ''top'' về hightechnology, chỉ vài năm nữa sẽ dẫn đầu thế giới về kinh tế ... Mình maymắn lắm mới được ở một nơi đặc biệt như thế này ...
Tính Tâm vẫn muốn nói những chuyện phô trương như vậy .... Tiếptheo là một lô thống kê mà Tâm đọc được ở đâu đó, trong sách vở hay báochí để chứng minh những nhận định ''sâu xa'' của mình. Tôi đứng nhìnxuống thung kũng kia, nghĩ rất mông lung về cái lá bùa mới nhận được mấy bữa nay... Ông bạn già tù trong trại cải tạo đã được thả về ... và mớigửi sang cái lá bùa mà ông hứa hồi trước. Tôi nhớ đến cái chết của mộtngười bạn năm nào ... mắt bị móc, tim bị nổ tung ...
- Nó bị trùng giết ... thứ trùng này giống như ma cà rồng...người thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thung-lung-ma/2396627/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.