Chýõng 16: Mau đem màn buông xuống.
Thẩm Mạt chạy nhanh quay mặt đi, dùng chân dẫm ðđu hắn một chút
"Mau đem màn buông xuống."
Một trận cười nhẹ từ giữa hai chân truyền đến, đầu lưỡi đột nhiên liếm một lúc lâu. Sau đó Thường Thanh đứng lên đem màn buông xuống, chỉ là hắn vẫn đứng ở mép giường như cũ, cũng vẫn giữ hai chân cô như cũ, và cũng không có ý muốn lên giường.
"Mạt Mạt, chờ anh tích góp thêm chút tiền, chúng ta chuyển đến ngoại ô bên kia sống đi, ở bên đó làm gì cũng tiện."
Nói, dương v*t thô cứng đột nhiên cắm vào, Thẩm Mạt không khỏi kêu một tiếng, lại nhanh tay bịt kín miệng.
Cô hiểu ý của hắn, ở nơi này khả năng sẽ vẫn luôn bị mẹ con nhà kia quấy rầy, không được an bình.
Hơn nữa, hắn có thể bỏ ra một trăm khối đại dương để thuê cô thì không thể chỉ là một nông phu bình thường được. Hắn hẳn là còn có mặt khác để kiếm tiền, chỉ là mặt này không ở nông thôn.
Thường Thanh cũng không giải thích nhiều, ngược lại tất cả tâm trí đều đặt ở nơi hai người đang làm chính sự.
Ánh sáng trong màn có chút tối lại càng tăng thêm giáng vẻ cả người bạch ngọc ôn nhuận của cô. Khi hắn mạnh mẽ thao lộng lại nổi lên một tầng phấn mỏng khiến cho người ta hận không thể nuốt vào.
Hắn nhìn Thẩm Mạt một cách mê muội, không bỏ lỡ một ánh mắt, một tiếng rên rỉ nào. Núm vú rung động ở bên trên hay nhục huyệt gấp gáp ở phía dưới, từng chút từng chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thue-vo/1033225/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.