"Nếu em không nói khó chịu, anh sẽ xem như là em thoải mái." Hắn cười đầy gian xảo.
Kế tiếp, Thẩm Mạt không nhớ rõ áo bị cởi ra như thế nào, yếm bị xốc lên ra làm sao, đỉnh hoa của cô đang ở trong miệng người nọ, âm thanh từ ngực truyền ra liên tục.
Cô xấu hổ không dám mở mắt, nhưng từ ngực truyền đến thứ cảm giác ma quái, qua một chút lại qua một chút, cô có chút cầm lòng không được mà kẹp hai chân, khó chịu cọ xát.
Tiếng thở dốc thô nặng từ ngực truyền đến,Thường Thanh hơi hơi ngẩng mặt lên.
"Thẩm Mạt, sờ sờ anh nữa có được không?"
Thẩm Mạt không biết hắn muốn làm cái gì, chỉ thấy hắn đột ngột đứng dậy đem hai chân ngồi quỳ ở một bên vai của cô, trong ánh sáng mông lung, cự long đang dâng cao hiện ra ngay trước mặt.
"Sờ sờ nó."
Tiếng hít thở nặng nề của hắn cũng dẫn theo hương vị của cô.
Vốn dĩ đối với thứ này cô cực kì bài xích, nhưng mà, hiện tại lại có chút...Cắn cắn môi, chân Thẩm Mạt cũng càng thêm nhanh, nhưng như vậy cũng không thể làm giảm bớt ngứa ngáy.
Ma xui quỷ khiến, Thẩm Mạt nâng tay hướng về phía nam căn dữ tợn kia.
Hắn đột nhiên hít vào một hơi, thân thể bất ngờ áp xuống, ôm chặt lấy mặt Thẩm Mạt, điên cuồng hôn lên.
Thẩm Mạt không biết hắn làm sao lại bị như vậy, đầu óc cũng không nghe sai khiến, chỉ cảm thấy cả miệng đều bị đầu lưỡi hắn lấp đầy, truy đuổi đầu lưỡi của cô, thậm chí hắn còn đem đầu lưỡi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thue-vo/1033217/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.