Thẩm Mạt hơi hơi đem mặt hướng sang bên cạnh, cô không có thói quen cùng người khác giới ở gần như vậy.
Bởi vì vừa uống xong rượu, lại vừa mới bị sặc một trận, lúc này hai má của Thẩm Mạt giống như mới đánh phấn, trong trắng lộ hồng.
Trường Thanh nhớ tới cây hải đường ở phía sau phòng. Nhan sắc của hoa hải đường chính là như vậy.
“Ăn cơm đi.”
Hắn thấy cô không dám nhìn thẳng hắn, hắn cũng không làm khó Thẩm Mạt, bọn họ ngày tháng vẫn còn dài.
Thẩm Mạt ngồi thẳng, nhìn chén cơm trắng phía trước. Chắc là hắn bới ra chưa lâu, cơm vẫn còn nóng.
Cô thật ra cũng có chút đói bụng.
Mấy thứ đồ ăn này cũng là đồ ăn hàng ngày, hai đĩa rau xào, một đĩa trứng gà xào, một đĩa thịt gà, còn có một tô thịt bò chưng tương.
Kỳ thật ở Lý gia cũng đã lâu không có chuẩn bị nhiều đồ ăn như vậy.
“Ở nông thôn không có thứ gì tốt, sợ là sau này dăm ba bữa đều không có thịt để ăn, sợ là em phải chịu ủy khuất rồi.”
Hắn lấy đũa gắp cho cô một miếng thịt gà, hai khối thịt bò chưng tương. Lại rót thêm một ly nước ấm, còn bản thân hắn thì rót rượu. Thẩm Mạt nói cảm ơn, sau có một câu cũng không nói, yên lặng ăn.
Mặc dù tương lai ba năm này cô đều cùng người đàn ông này da thịt thân cận, nhưng bây giờ hắn đối với cô vẫn là một người xa lạ.
Hắn gắp đồ ăn cho Thẩm Mạt, Thẩm Mạt không có nhai liền nuốt xuống. Hai người trầm mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thue-vo/1033212/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.