Trên bàn cơm, vợ chồng Diệp giáo sư còn đang hào hứng bừng bừng đàm luận về Tô Lỗi.
“Dạy học đã nửa đời người Tô Lỗi là sinh viên thông minh nhất ta từng gặp qua. Hắn trí lực hơn người, học tập cũng không phải chăm chỉ nhất nhưng lại luôn đứng đầu. Có một trận, hắn mải mê chơi bóng rỗ, một lòng muốn trở thành cầu thủ giỏi của Trung Quốc . Thường xuyên vào xếchiều trốn học đi chơi bóng, tiết học lịch sử cho tới bây giờ cũng chưa từng học qua tiết nào, chỉ ở trước cuộc thi sát hạch môn lịch sử ba ngày mới bắt đầu lục lọi học lại qua một lần, cuộc thi cuối kỳ vẫn là người được điểm cao nhất.” Diệp mẫu mỉm cười nhớ lại, “Thực sự là chỉ xem qua một lần đã nhớ.”
Tô Lỗi yêu mến nhất chính là chuyện chơi bóng rỗ, cơ hồ toàn bộ nữ sinh trong trường đều biết. Mỗi khi thời điểm Tô Lỗi xuất hiện ở sân bóng rỗ, đám người bên cạnh liền vây quanh xem trận đấu đều bộc phát mà ủng hộ,tiếng vỗ tay vang lên không ngừng, chính giữa xen lẫn là tiếng hét mừng rỡ của các cổ động viên nữ: “Tô Lỗi, cố gắng lên!” “Soái ca, cố gắng lên!”
Kỳ thật, các nàng cũng không phải đến xem trận đâu mà là đến xem Tô Lỗi. Diệp Thu Hàn đương nhiên cũng không ngoại lệ. Cũng là bắt đầu từ khi đó, nàng thích môn bóng rổ này.
Tô Lỗi tư thế chơi bóng rỗ rất đẹp, chuyền bóng, kèm người hay ném rổ hoạt động liên tục.
Nàng tránh ở trong phòng nhìn hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-xin-loi-ta-yeu-nguoi/3299539/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.