Ngày thứ ba liên tiếp nó nhận được những lời nhắn và tấm ảnh tượngtrưng, mỗi dòng tin nhận được khiến nó càng ngày càng thêm lo lắng, mỗidòng tin nhận được càng ngày càng khiến nó trở nên bất thần, lần lượttừng người ở xung quanh nó đều biến mất, biết bao đêm nó thức trắng đểnghĩ cách dừng chuyện này lại, nó không muốn mắc nợ ai, càng không muốnlàm liên lụy đến những người bên cạnh mình, niềm an ủi duy nhất của nólúc này chỉ có những câu động viên của Thiên Tân, sự im lặng đầy cảmthông, chia sẻ của Trung Quý, cùng những vòng tay ấm áp của Hoàng Thu và những người xung quanh...
- Đừng nghĩ ngợi nhiều nữa Angel, cậu nghỉ ngơi đi !
Thiên Tân bước vào phòng nó, mang theo cho nó một ly sữa nóng cùng mấy látbánh mì, cần nói thêm là từ hôm đầu tiên nhận được tin nhắn đến nay, nóchẳng chịu ăn bất cứ thứ gì, nhìn nó yếu đi trông thấy.
Nhắm nhẹđôi mắt đã đỏ lừ lên vì phải chăm chú quá lâu vào máy tính, nó lắc nhẹđầu, cổ họng nó khô khốc và đau rát khiến nó có muốn nói cũng chẳngđược, cố gắng lắm nó mới có thể quay sang cười với cậu một cái méo mó để cậu có thể yên lòng, nhưng nó lại không hề nghĩ đến cảm xúc của cậu lúc đó, càng không nghĩ vì nó mà cậu đã lo lắng đến như thế nào, dường nhưnụ cười lúc đó của nó đã chạm đến ngưỡng chịu đựng cuối cùng của cậu..."Blappppppp..." Nó đưa tay sờ lên bên má đã đỏ ửng lên vì cú tát chẳngmấy nhẹ nhàng của Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-tinh/2038928/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.