Mặt trời sắp xuống núi, Kakashi từ trong tay áo lộ ra một mảnh giấy có viết mấy chữ “ đến quảng trường phía tây ngắm hoàng hôn”.
Đây là trước khi rời đi cửa hàng chụp ảnh Ichiro đã kín đáo nhét vào tay hắn. Kakashi phải công nhận tên nhóc này lắm trò, làm thầy giáo của nó cũng khiến hắn cảm thấy hổ thẹn.
Kakashi dẫn Hanare đi đến quảng trường phía Tây, nơi này được xây cao hơn nhà dân cho nên muốn ngắm hoàng hôn cũng rất dễ dàng.
“ Đến đây đi, nơi này là trạm cuối cùng rồi. Tôi cũng không có ý định thẩm vấn cô điều gì cả, nhiệm vụ của tôi chỉ là dẫn cô đi dạo hết ngày thôi.”
Kakashi ngước đầu nhìn hoàng hôn đang dần lặn xuống, màu đỏ nắng nhuộm cả chân trời. Hắn chỉ đám mấy trên trời nói.
“ Cô nhìn kìa, đám mây kia rất giống Naruto, còn bên cạnh nó là Sasuke, còn có Sakura nữa. Đằng xa kia có phải hay không rất giống chúng ta.”
Hanata nghe hắn nói đến câu cuối đỏ mặt nhìn lấy hắn, cô cười nhẹ nhàng nói.
“ Khi đó anh đã nói mỗi khi khó khăn, buồn bã hãy nhìn những đám mây, sẽ có thể nhìn thấy người thân của mình.
Mặc dù tôi không biết cha mẹ tôi là ai nhưng mỗi khi nhìn lên những đám mây tôi đều tưởng tượng ra họ, tưởng tượng ra làng. Những thứ mà tôi chưa bao giờ được nhìn thấy, được biết đến.”
Hanare quay sang nhìn Kakashi tiếp tục nói.
“Đối với tôi làng như là một trách nhiệm, chúng tôi chỉ biết sống lưu lặc trên đất khách quê người, sống một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-tinh-luan-hoi-nhan/3938221/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.