Ichiro sau khi ra khỏi tầng hầm vừa đi vừa suy tư. Tổ chức của hắn có thể nói là có tiếng mà không có miếng, chưa nói đến thành viên, ngay cả tài sản đều thiếu thốn. Hơn nữa còn có một đám già trẻ cần phải nuôi. Ichiro nhìn thành phố nghèo nàn này, ánh mắt thoáng qua lâu đài của Gatou.
“ Dù sao ngươi cũng chết rồi, hay là để ta giúp ngươi tiếp nhận tài sản vậy.”
Ichiro nhếch miệng cười khẽ, phi người đi tới lâu đài của Gatou. Lâu đài của Gatou được xây theo phong cách nửa Châu Âu nửa Nhật Bản, rất đồ sộ. Bức tường bên ngoài cao hơn ba mét, cứ cách một khoảng lại có một chòi gác canh, trên chòi có hai tên lính canh, thỉnh thoảng dọi đèn qua lại.
Ichiro rút ra một thanh kunai tự chế của mình dùng sức mạnh lớn nhất ném vào lâu đài. Kunai lao nhanh như một viên đạn, ngay cả âm thanh đều biến thành nhỏ vô cùng, thuận lợi đâm vào nóc của lâu đài. Ichiro thả xuống một thanh kunai sau đó nhoáng một cái liền xuất hiện tại nóc lâu đài.
“ Nơi này thật là cao.”
Ichiro đứng ở nóc lâu đài nhìn quanh thành phố, toàn bộ thành phố yên tĩnh kì lạ, chỉ có một vài ngôi nhà còn ánh đèn. Hắn đi đến bên mép nóc lâu đầu sau đó thả người nhảy xuống đáp vào một cái ban công của một căn phòng nào đó. Vừa hay cửa của căn phòng đang mở, đỡ mất công hắn phải tốn chất xám nghĩ cách mở ra.
“ Đây là... phòng con gái.”
Ichiro vừa mới đi vào phòng liền ngửi thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-tinh-luan-hoi-nhan/3938210/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.