Ngày hôm sau, trước cổng làng lá, hai người đang đứng đó, một người trùm kín mặt chỉ để hở một con mắt, cùng với mái tóc màu bạc dựng đứng ngàn năm không đổi kiểu không ai ngoài Kakashi.
Bên cạnh hắn là một... cô bé cao khoảng 1m40, mái tóc đỏ dài xõa ra sau lưng, thỉnh thoảng lại bị cơn gió nào đó thoáng đi qua đùa nghịch. Cô bé sở hữu khuôn mặt thanh tú, xinh xắn, xen lẫn vẻ ngây thơ là một chút nghịch ngợm. Cô bé khẽ vuốt tóc một cái cười nhẹ nói với Kakashi.
“ Thầy Kakashi hôm nay có phải là buổi học cuối cùng của bọn nhóc hay không. Chà chà thật sự là chờ đợi mệt mỏi suốt hai năm trời, cuối cùng cũng có kẻ đến để sai khiến rồi, làm nhiệm vụ một mình thật mệt mỏi.”
Lời từ trong miệng cô bé phát ra không phải là một cô bé dễ thương nên có, nó giống như là... là một tên nhóc. Kakashi nhìn cô bé bên cạnh nổi cả da gà, cảm giác một bụng ác tâm, khẽ nghiến răng nói.
“ Em cũng không lớn hơn bọn chúng bao nhiêu đâu. Còn có bộ dạng này là như thế nào? Chẳng lẽ em phát hiện thượng đế nhầm lẫn điều đó rồi sao?”
Kakashi lập tức lầm bầm, hắn đã chịu đủ tên nhóc này, nếu như tiếp tục cùng với nó hắn có thể hay không bị tâm thần phân liệt a. Đúng vậy, là một tên nhóc chứ không phải cô bé dễ thương gì hết, là một thằng lỏi đáng ghét nhất làng lá.
Ichiro cười khẽ sau đó lập tức ôm lấy cánh tay Kakashi kéo hắn tiến vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-tinh-luan-hoi-nhan/3938192/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.