Ichiro làm việc chăm chỉ một tuần lễ, cậu vừa đả nhiệm việc xây dựng lại kiêm luôn bác sĩ trong làng, có thể nói bận tối mặt tối mũi. Shisui cũng không tốt hơn bao nhiêu, chakra của anh hầu như không có lúc nào sung túc được lâu. Tuy nhiên anh cũng đã thành thạo việc sử dụng phong độn để làm việc, chakra sử dụng ít đi, năng xuất cũng cao hơn nhiều.
Anh cảm giác bản thân đối với gió trở lên thân cận hơn rất nhiều, một loại cảm giác vi diệu không thể diễn tả được thỉnh thoảng hiện lên trong đầu anh, tuy nhiên muốn nắm giữ nó lại không tìm được căn nguyên.
Ichiro nghe vậy như có điều suy nghĩ, cậu dùng kiến thức của kiếp trước suy đoán.
“ Có lẽ cậu đã chạm đến cánh cửa mới của thuật. Chakra là năng lượng bên trong, nhẫn thuật chính là dùng chakra để mô phỏng các nguyên tố có trong tự nhiên, mà không phải năng lực tự nhiên thật sự. Chỉ khi nào có thể làm đến lợi dụng nguyên tố thiên nhiên mới chân chính là thuật. Ta có thể gọi nó là pháp thuật, còn có cảnh giới cao hơn là điều khiển nguyên tố tự nhiên gọi là tiên thuật.”
“ Nhẫn thuật còn có những cảng giới như vậy sao? Vậy làm sao để đạt được cảnh giới đó.”
“ Không phải nhẫn thuật, mà là thuật. Muốn đạt được cảnh giới đó yêu cầu thiên phú của mỗi người phải cao, cậu đã có thể cảm nhận được cảnh giới đó chứng minh thiên phú của cậu rất cao. Ta cũng không biết chính xác làm sao để đạt được cảnh giới cao hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-tinh-luan-hoi-nhan/3938183/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.