Trên bầu trời, một con diều khổng lồ đang lướt gió mà đi, bên dưới là một người đang lái. Con diều có kết cấu hết sức kì lạ, nó khác với những con diều khác chính là bên dưới có một động cơ, đuôi diều có gắn một cái cánh quặt giúp cho diều bay nhanh hơn không dễ bị rớt.
Bên dưới có một sợi dây dài kéo thẳng xuống dưới, treo lủng lẳng một người nữa, tên này chính mình tự nhận là một nhà văn lữ hành, giờ có lẽ lên đổi thành nhà văn “phi hành”, tiếng thơm chắc chắn sẽ bay xa.
Ichiro khởi động động cơ, lấy sức đạp mạnh bàn đạp khiến cánh quạt hoạt động, tốc độ bay của con diều lập tức nhanh hơn. Sợi dây kia cũng được hắn buộc vào động cơ, được động cơ nâng dần lên, kéo theo người bên dưới.
“ Cậu đúng là có chỗ hơn người đó, vật hay như thế này cũng nghĩ ra được.”
Người kia vừa lên đến nơi liền khen, ánh mắt quan sát con diều cảm thán không ngớt. Đối với con người mà nói được bay trên bầu trời là một ước ao luôn được ấp ủ, cho dù là nhẫn giả cũng không khác bao nhiêu.
“ Công việc làm xong sao?”
Ichiro tập trung lái diều, thuận miệng hỏi một câu.
“ Đã hoàn thành.”
Người kia cười nói, đồng thời lấy tay xoa mặt, một chiếc mặt nạ da người bị nột xuống hiện ra diện mục thật của hắn, hắn chính là Shisui.
“ Bây giờ chúng ta đi đâu?”
Shisui cúi đầu nhìn mảnh đất dưới chân, tầm mắt của anh rộng hơn rất nhiều, cảm giác cũng khác lạ vô cùng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-tinh-luan-hoi-nhan/3938180/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.