Shisui nằm trên giường gỗ, khẽ lẩm bẩm giống như là đang nói mớ. Trên người hắn vết thương không nhiều, chỉ là một vài vết thương nhỏ mà thôi. Nghiêm trọng chính là vết thương do hai mắt bị lấy đi cùng với độc tố trong người.
“ Ta xuống địa ngục rồi sao?”
Shisui gắng gượng bò dậy, tự hỏi một câu.
“ Ngươi còn chưa có chết được, món nợ của ta ngươi còn chưa trả ta làm sao để ngươi chết.”
Ichiro từ ngoài đi vào trong tay bưng một bát thuốc, vừa lúc nghe thấy Shisui tự hỏi liền cười trả lời. Shisui thì lại hơi kinh nghi, hỏi lại.
“ Ta chưa chết, là ngươi đã cứu ta sao? Ngươi là ai, làm sao phải cứu ta? Nơi này là đâu sao lại tối như vậy?”
“ Ngươi thật lắm câu hỏi đó. Với lại ngươi một tên mù hỏi trời tại sao lại tối như vậy có thể chứ?”
Ichiro đi đến bên người Shisui, đặt bát thuốc trên cái bàn bên cạnh, vừa kiểm tra vết thương của hắn vừa nói.
“ Ta đã hai lần cứu mạng ngươi, ngươi nói xem ta có thể để ngươi chết dễ dàng như vậy sao? Con người ta đó, làm việc là sẽ cần thù lao, ta cứu ngươi hai lần, cái giá ngươi phải trả không ít đâu.”
“ Ngươi muốn ta trả thù lao cho ngươi, ta hiện tại một đồng không có, lại là một tên phế nhân mù lòa. Cho dù có muốn làm công trả nợ cũng không thể, ngươi còn tốn công cứu ta làm gì.”
Shisui thở dài, đưa tay sờ sờ hai mắt đã được quấn băng kĩ càng.
“ Ngươi như vậy không được, chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-tinh-luan-hoi-nhan/3938169/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.