“Anh hai, em về rồi đây.”
Ichiro vừa mới rời đi không lâu Naruto liền trở về, gương mặt nó bơ phờ mệt mỏi, lê lết từng bước đi vào trong nhà, quần áo bẩn không chịu được. Naruto vừa vào nhà, ngay cả năng lực đóng cửa đều không có liền nằm vật ra ghế.
Nó đợi một hồi không thấy Ichiro đâu liền kì lạ, bình thường khi nó trở về anh hai sẽ giúp nó kiểm tra vết thương, xoa thuốc các kiểu. Thế nhưng hôm này nó sắp ngủ đến nơi rồi mà vẫn không thấy anh hai xuất hiện.
“ Chẳng lẽ anh hai đi ra ngoài rồi, mọi khi giờ này hẳn là ở nhà nấu cơm rồi chứ.”
Naruto làu bàu đứng dậy đi vào phòng tắm, một hồi thì đi ra, tuy rằng bớt chật vật nhưng tinh thần vẫn như cũ mệt mỏi. Nó lê thân vào phòng Ichiro, lục tìm thuốc bôi sau đó lại lê thân ra ngoài. Lúc đi qua sọt rác trong phòng tình cờ nhìn thấy một quyển trục nằm trong đó. Nó liền tò mò cầm lên.
“ Một quyển trục, trước kia cũng không thấy anh hai dùng đến. Hơn nữa nghe nói quyển trục thường sẽ ghi chép những thứ quan trọng của một nhẫn giả. Anh hai sao lại quang đi như vậy chứ. Cũng không biết trong này viết cái gì.”
..............
“ Ông chú, cho một bát ramen lớn, nhiều thịt một chút.”
Ichiro bước vào quán mì, mùi thơm phả vào mũi khiến bụng hắn càng cồn cào khó chịu, hít sâu một hơi, nhịn xuống cảm giác thèm ăn, sau đó tìm một chỗ ngồi xuống đợi.
Rất nhanh Ayame bưng một bát lớn ramen đưa qua, Ichiro
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-tinh-luan-hoi-nhan/3938153/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.