Liên tục bị ném đi như một bao cát, tên hạ nhân chật vật không chịu được, từ ban đầu xem thường cho đến hiện tại biến thfnh kinh sợ, hắn đã không có dũng khí tiếp tục thử nghiệm. Gắng gượng bò từ dưới đất lên, lau đi vết máu bên khóe miệng, tên hạ nhân nói với Ichiro.
“ Ngươi rất mạnh, thể thuật của ngươi cũng rất quái dị, ta thừa nhận đã coi thường ngươi. Nhưng ngươi đừng vội đắc ý vội, ta chỉ là một tên hạ nhẫn quèn của gia tộc thôi, chỉ cần một trung nhẫn bình thường thôi cũng đủ để hóa giải chiêu thức quái dị của ngươi rồi. Hừ.”
Sau khi mạnh miệng hăm dọa Ichiro, tên hạ nhân này quay lại cung kính nói với Hinata, cô bé vẫn còn đang chết lặng.
“ Tiểu thư, chúng ta về thôi.”
“ A, thế nhưng ngươi... cậu ấy...”
“ Tôi không sao, nó có lẽ cũng không có việc gì đâu, dù sao nó cũng không phải người thường, tiểu thư không cần lo. Đã không còn sớm, đại nhân chắc đang lo lắng cho người. Chúng ta vẫn là mau chóng trở lại.”
“ Cha... cha... vậy... chúng ta... mau trở lại...”
Hinata quay người lại áy náy nhìn Ichiro.
“ Xin lỗi, cậu không sao chứ.”
“ Tôi không sao.”
“ Chuyện vừa rồi... mong cậu bỏ qua, chú ấy không phải cố ý. Mình là Hyuga... Hinata, mình có thể... làm... làm bạn với cậu được không?”
“ Uzumaki I...”
Nghĩ tới điều gì, Ichiro dừng lại một chút sau đó hắn lại đổi giọng nói lại.
“ Uzumaki Naruto."
Sau khi nói xong hắn lập tức quay người bước đi, bước chân có hơi lệch lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-tinh-luan-hoi-nhan/3938146/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.