Chương trước
Chương sau


Một đám quỷ sai tìm liên tiếp mấy canh giờ rốt cuộc tìm được Tam Sinh Thạch thất lạc dưới sông.
Cẩn thận ôm ra khỏi Vong Xuyên Hà,cất kỹ vào vị trí cũ.
Lúc này một quỷ sai bỗng nhiên thét một tiếng sợ hãi: “Các ngươi mau đến đây nhìn xem,ghi chép trên Tam Sinh Thạch đã thay đổi.”
Chúng quỷ nghe vậy lập tức cùng nhau chạy đến,quả nhiên cái câu vốn‘ Tô Tiểu Tiểu chết bởi tai nạn xe cộ,hưởng thọ mười bảy tuổi, Liễu Uyển Nhi bị người ta đẩy xuống nước chết,hưởng thọ mười bảy tuổi ’ không thấy,lại thêm vài hàng chữ.
“Liễu Uyển Nhi,cô mau đến đây xem.” Cổ quỷ sai vội vàng gọi Liễu Uyển Nhi,chỉ vào con đường bằng đá”Phía trên viết Tô Tiểu Tiểu vào khoảng ** năm * tháng * ngày sinh hạ một đứa con,đó là ba tháng sau Tô Tiểu Tiểu ở cổ đại,còn người sanh con kia là cô nha.”

Liễu Uyển Nhi cũng nhìn thấy,cô không thể tin nổi sự thật trước mắt,vì cô luôn nghiêm túc dựa theo lời Tô Lực Hằng uống thuốc tránh thai,làm sao có thể sanh con đây?
Dùng sức vỗ vỗ Tam Sinh Thạch.
“Cô làm gì thế? !” Cổ quỷ sai lập tức ngăn lại động tác của cô “Tam Sinh Thạch không thể tùy tiện vỗ,lỡ bị vỗ hư thì sao?”

“Ta thấy nó đã sớm hư,ta làm sao có thể sanh con!” Nhìn văn tự trên Tam Sinh Thạch không thay đổi,vẫn ghi cô sanh con,Liễu Uyển Nhi cảm xúc càng thêm kích động, “Không thể nào,ta không thể nào mang thai !”

“Cô tĩnh táo một chút,Tam Sinh Thạch không thể nào ghi sai,ta thấy cô nhất định là một mình mang thai mà không biết.” Cổ quỷ sai vội vàng ngăn cản cô, sợ cô làm thêm cử động quá khích.

“Không,không bao giờ .” Liễu Uyển Nhi lắc đầu,nếu như cô thật mang thai, vậy cũng chỉ có một loại khả năng đó chính là Tô Lực Hằng lừa cô,cho cô uống thuốc tránh thai giả!

Cái tên siêu cấp lường gạt này!
Ba tháng sau
“Lực Hằng,cậu đừng đi tới đi lui,sàn nhà cũng sắp bị cậu dẫm hư!” Dì Trương nhìn Tô Lực Hằng gấp gáp phát hỏa,hắn đi tới đi lui khiến không khí vốn khẩn trương khiến càng thêm khẩn trương.

Tô Lực Hằng hình như không có nghe được lời bà vẫn sải bước đi tới,trong miệng lẩm bẩm tự nói: “Tại sao còn chưa sinh,Tiểu Tiểu sẽ không nguy hiểm chứ?”
“Đúng vậy,đã qua nửa canh giờ,không lẽ có nguy hiểm chứ.” Lâm Cẩm Quyền vốn lo lắng,nghe Tô Lực Hằng lẩm bẩm trái tim không khỏi níu chặt,không kiềm được đứng lên.

“Ông ngoại,ngài yên tâm,lần này mời tới là tất cả bác sĩ khoa sản nổi tiếng nhất thành phố,huống chi còn có Đao Nhân,sẽ không sao.” Vu Thiểu Đình vội vàng kéo ông ngồi xuống,an ủi,sợ ông quá khẩn trương … khiến bệnh cũ trong người tái phát.

Trong khi mọi người lo lắng chờ đợi thời gian thấm thoát trải qua nữa canh giờ,bỗng nhiên có một tiếng trẻ mới sinh khóc nỉ non từ bên trong phòng truyền ra.
Mọi người đồng loạt chạy đến,đang đợi cửa phòng mở ra.
Không đầy mấy phút,Đao Nhân cùng bác sĩ khoa sản đi ra.
“Tiểu Tiểu thế nào?” Tô Lực Hằng vội hỏi.

“Yên tâm đại ca,mẹ con bình an.” Một câu nói làm căng thẳng trong lòng Tô Lực Hằng giảm đi.

Lúc này y tá ôm đứa bé ra ngoài,mấy đôi tay đồng loạt duỗi tới,cuối cùng vẫn là Tô Lực Hằng giành trước một bước ôm lấy đứa bé.
“Thật nhỏ,thật xấu,tuyệt không giống ta và mẹ nó.” Tô Lực Hằng nhíu mày,nếu như sinh ở bệnh viện hắn nhất định sẽ hoài nghi ôm nhầm con ai.

“Tô tiên sinh,đứa bé nào vừa sinh ra cũng như vậy,hai ngày nữa sẽ dễ nhìn.” Bác sĩ giải thích.

Thì ra như vậy,Tô Lực Hằng nhìn con mình,trong lòng lẩm bẩm :Cục cưng ơi,hôm nay ba ba giao cho con một nhiệm vụ,sau này ngày ngày con phải ở đầu giường mẹ khóc rống,giúp ba ba đánh thức mẹ,nếu không sẽ bị đánh mông!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.