Vu Thiểu Đình bất tri bất giác đi tới đình viện,ngắm nhìn bốn phía có rất nhiều kỷ niệm tốt đẹp giữa hắn và Tiểu Tiểu,mà chút ít hồi ức lại làm hắn có loại cảm giác hít thở không thông,hắn phải đi khỏi nơi đây.
Không lái xe,một mình một người không có mục đích đi trên đường cái.
Đi thật lâu,đi tới mệt mỏi mới dừng lại mới phát hiện mình không mang ví tiền,không mang điện thoại di động.
Sờ vào túi có chừng mấy đồng tiền xu,hắn làm sao về nhà đi?
Lúc này phía trước có một chiếc xe lái đến,hắn muốn về Tô gia liền không chút do dự đi tới.
Nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ,Vu Thiểu Đình lại rơi vào trầm tư.
“Tiên sinh,phiền ngài để xuống.” Lúc này một giọng nữ thanh thứ truyền vào lỗ tai Vu Thiểu Đình.
Đây là một cô bé nhỏ gầy,cột tóc kiểu đuôi ngựa,tuổi nhìn qua cũng gần bằng với Tiểu Tiểu,trên mặt bắt mắt nhất chính là cặp mắt to kia,thật tròn còn đen bóng, con ngươi quay chuyển lộ một tia giảo hoạt.
Cô ấy muốn ngồi vị trí bên cạnh mình sao? Lần đầu tiên ngồi xe bus Vu Thiểu Đình có chút sững sờ không biết phản ứng.
Trời,chú này không phải ngốc đấy chứ,trong lòng cô bé nghĩ thầm.
“Tiên sinh,phiền toái ngài nhích ra,tôi muốn ngồi bên trong.” Cô lại nói thêm một lần.
Vu Thiểu Đình rốt cục kịp phản ứng,vội vàng nghiêng người để cô ngồi gần cửa sổ.
Cô bé thật giống như rất mệt,ngồi xuống không bao lâu lại bắt đầu lim dim.
Lần đầu tiên ngồi cùng một cô gái xa lạ,Vu Thiểu Đình đặc biệt chú ý cô,nhìn dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-thuc-yeu-nghiet/1240007/chuong-96.html