“Lực Hằng,hai ngày nữa cậu hãy đưa Tiểu Tiểu đi cúng tế Chí Hằng và Gia Mỹ đi.”Dì Trương cầm chén thản nhiên nói.
Tô Lực Hằng hiểu ý của bà,hắn cũng phải đi nói với đại ca cùng đại tẩu,hắn và Tiểu Tiểu đang ở chung .
“Dạ.” Đồng ý thời gian cúng tế của Dì Trương.
Hai ngày sau
“Đại ca,Khinh Vân đã đợi ngoài xe.” Vu Thiểu Đình nói.
“Đao Nhân cùng Tiểu Do tại sao còn chưa xuống?”
Tô Lực Hằng vừa nói xong liền thấy Đao Nhân kéo Tiểu Do từ trên lầu đi xuống.
Thấy Tô Lực Hằng,Tiểu Do lập tức mở miệng xin: “Đại ca,em có thể không đi được không?Em ở nhà giúp dì Trương nấu cơm.”
“Cô đợi tôi đi rồi lén chơi máy tính của tôi chứ gì,đừng mơ!” Đao Nhân không tin lời cô nói.
Liếc hắn một cái,ánh mắt cầu khẩn của Tiểu Do nhìn về phía Tô Lực Hằng: “Đại ca,xin anh.”
Tiểu Do vốn không phải nhân vật chính,cô có đi hay không cũng chẳng quan trọng, chẳng qua là. . . . .
Tô Lực Hằng trầm mặc khiến Đao Nhân hoảng sợ,lỡ như đại ca đồng ý cho Tiểu Do ở lại,vậy sau khi đi cô ta nhất định sẽ lấy trộm số tài khoản của hắn,cô ta kỹ thuật tệ thế,những trang bị cao quý của hắn có thể bị thua sạch toàn bộ hay không.
Đao Nhân càng nghĩ càng bất an,ngay sau đó nhìn Tô Lực Hằng nói: “Đại ca,em cũng không muốn đi.”
Bất đắc dĩ thở dài,hai người này thật bất trị!
“Hai người các ngươi đều không cần đi.”
Lời này vừa nói ra,Đao Nhân cùng Tiểu Do lập tức chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-thuc-yeu-nghiet/1240001/chuong-90.html