Chương trước
Chương sau


“Tay đau không?” Rốt cục chỉ còn hai người bọn họ,Liễu Uyển Nhi hỏi ra lo lắng giấu trong lòng.

“Vết thương nhỏ này không coi vào đâu.” Tô Lực Hằng nói thật nhẹ nhàng.

Thấy mắt cô lần nữa hồng lên,Tô Lực Hằng lập tức nói: “Em quên quy định của anh ư,điều thứ hai là cái gì?”
“Không thể khóc.” Giọng có chút nghẹn ngào,cố gắng bị đè nén nước mắt muốn chảy ra.

Thấy vẻ mặt cô dần dần khôi phục bình thường,Tô Lực Hằng rốt cục thở phào nhẹ nhõm: “Vậy mới là cô gái tốt.”
Bởi vì mới vừa rồi đánh nhau bây giờ trên người Tô Lực Hằng toàn là cát và vết máu.
Pha xong nước tắm Liễu Uyển Nhi đang chuẩn bị rời khỏi phòng tắm,thân thể bỗng nhiên bị vòng vào lồng ngực quen thuộc, phía sau truyền đến giọng nói đáng thương của hắn: “Anh chỉ có một bàn tay,làm sao tắm?”
Nhìn tay phải hắn bôi đầy thuốc,xem ra vết thương vô cùng nghiêm trọng,suy nghĩ một chút Liễu Uyển Nhi ngượng ngùng nói: “Em giúp anh được không.”
“Nhìn em có thành ý thế,anh đành miễn cưỡng đồng ý để em làm.” Tô Lực Hằng vẻ mặt được tiện nghi còn khoe mã.

Liễu Uyển Nhi giúp hắn cỡi áo cùng quần trên người,đến khi còn sót lại quần lót trên người,bàn tay nhỏ bé dừng lại,hai gò má đó hồng,hai con mắt tránh trái tránh phải,trời ơi ~ còn cần tiếp tục nữa không?
“Tiểu Tiểu,em đợi nước lạnh rồi mới tắm cho anh sao?” Nhìn cô bé xấu hổ, Tô Lực Hằng cười xấu xa.

Không quản được nhiều,Liễu Uyển Nhi nhắm mắt,không suy nghĩ gì từng chút kéo vật còn sót lại che đậy trên người hắn.
“Tiểu thư thô lỗ quá giống như cường bạo trẻ con?” Tô Lực Hằng tỏ dáng vẻ sợ hãi,nhưng ngữ khí mang theo trêu chọc.

Liễu Uyển Nhi nghe vậy,cả khuôn mặt thoáng cái đỏ hồng,không biết nên trả lời ra sao,lại không dám nhìn thân thể trần truồng của hắn.
Rơi vào thế khó xử cô bỗng nhiên dùng lực đẩy ra người đàn ông đắc ý trước mắt.
Tô Lực Hằng theo bản năng cùng lúc bắt được Liễu Uyển Nhi.
“A ~” một tiếng thét sợ hãi,hai người thẳng tắp ngã xuống bồn tắm lớn.

Nước nhanh chóng phủ lên mặt Liễu Uyển Nhi,cô cố gắng vùng vẫy bò dậy,bàn tay nhỏ bé vừa lúc chạm phải vị trí quan trọng trên người Tô Lực Hằng.
“Đừng động!” Một tiếng rống,Liễu Uyển Nhi hoảng sợ phản ứng.

“Nhóc con chết tiệt,em muốn mưu sát hạnh phúc của mình sao?”

Vật khác thường trong tay khiến Liễu Uyển Nhi hiểu hàm ý trong lời hắn,ngẩn người sững sờ nhìn người đàn ông trước mắt,cử động nhẹ cũng không dám.
Ánh mắt hoảng sợ giống như nai con,đáng yêu làm người ta thích thú.
Nhếch nhẹ lông mi treo giọt nước trong suốt,hơi thở nặng nề động lòng người.
Tô Lực Hằng hô hấp càng ngày càng dồn dập,trong bụng bắt đầu khởi động một ngọn lửa hung mãnh.
Hơi thở nóng bỏng của hắn phả lên mặt Liễu Uyển Nhi,cảm giác món đồ trong tay đang biến hóa,cô bối rối muốn buông tay mình ra,lại bị hắn đưa tay đè lại.
“Chúng ta cùng nhau tắm.” giọng nói mang theo trêu chọc.

Không đợi cô kịp phản ứng,Tô Lực Hằng đã kéo cô ấn vào trong nước.
“Không nên a ~” Thật mắt cỡ quá đi.

Cô bé kháng nghị bị nụ hôn mạnh mẽ của phái nam bao phủ.
Nước gợn nhộn nhạo,đàn ông thở gấp,phụ nữ rên rĩ,thiên cổ không thay đổi vận luật lay động lòng người. . . . . .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.