Đem chuyện Lâm Cẩm Quyền năm đó ép chị dâu đến đường cùng sửa lại chút ít rồi tung ra ngoài,bản thân tôi muốn xem ông ta làm sao được quan tòa đồng tình.” Tô Lực Hằng nói với luật sư qua điện thoại.
“Hằng,anh đang ở đây làm gì?”
“Trước làm vậy đi,có chuyện gì nữa mới liên lạc tôi.” Giọng nói Liễu Uyển Nhi khiến hắn cúp điện thoại.
Đối mặt với cô,vẻ u ám trên mặt đã hoàn toàn lẫn trốn: “Em tắm xong rồi à.”
Ngồi trước bàn trang điểm chải lại tóc,Liễu Uyển Nhi có chút than thở: “Khí trời nơi này tại sao nóng như vậy.”
Xuống phi cơ đến bây giờ cô đều tắm rửa,nhớ tới ở trong nước cô còn mặc áo lông.
“Nhóc con ngốc,nơi này nhiệt đới,hàng năm khí hậu cũng tương đối nóng bức .” Cầm ấy khăn lông trên tay cô,giúp cô lau nước trên tóc.
Nhìn cô bé trong gương,động tác trên tay Tô Lực Hằng bỗng nhiên ngừng lại.
“Tại sao?” Liễu Uyển Nhi hỏi.
Nhìn kỹ hắn và cô trong gương,trên mặt cô đúng là còn non nớt nhưng hắn không có già,một chút nếp nhăn cũng không có,nhiều lắm khí chất tương đối thành thục: “Anh nhìn rất giống bố em sao?”
Thì ra là hắn còn đang để ý những người đó.
“Không.” Liễu Uyển Nhi nói không khiến lòng Tô Lực Hằng như nở hoa,ai ngờ cô lại chuyển sang câu khác, “Anh là chú em.”
Nhìn ánh mắt giảo hoạt của cô trong kính,thì ra cô đã biết cách trêu trọc hắn.
“Nhóc con,em chờ đó cho anh,anh sẽ cho em biết mị lực của anh.”
Đến lúc đó để cô biết làm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-thuc-yeu-nghiet/1239990/chuong-79.html