“Đại ca,hai ngày này Tiểu Tiểu không có đến tìm Vu Thiểu Đình,bọn họ chẳng qua hàn quyên hai câu sau vườn hoa.”
“Ừ,làm rất khá,tiếp tục trông chừng.” Tô Lực Hằng.
“Dạ” Tiểu Do tặc cười gian,kể từ khi bị Tô Lực Hằng chỉnh đốn cô đã nhận rõ địa vị tuyệt đối trong nhà này của hắn,vì cuộc sống tốt đẹp của mình cô chỉ có thể hy sinh tình bạn.
Lúc này cửa thư phòng được mở ra,là dì Trương.
“Xuống lầu ăn cơm.”
“Ờ,sẽ xuống liền.” Tô Lực Hằng đứng dậy đi tới phía cửa.
“Đại ca,anh hãy đi trước.” Tiểu Do lập tức nhường đường.
Dì Trương trợn mắt hốc mồm nhìn cảnh trước mắt,qua một hồi lâu mới phục hồi tinh thần: “Tiểu Do,cháu cũng gọi Lực Hằng là đại ca rồi?”
Thật ra thì cô muốn hỏi Tiểu Do có phải đã đi theo Tô Lực Hằng làm việc.
“Hì hì,đi theo đại ca có cơm ăn mà.”
Trong phòng ăn nhìn thấy Tiểu Do cung kính Tô Lực Hằng,Đao Nhân khinh bỉ nói: “Hừm!”
“Anh đang nói cái gì? Muốn chết sao.” Nghe được lời của hắn,Tiểu Do lập tức xông đi lên kêu gào.
“Tốt lắm,các ngươi đừng cãi nữa.” Tô Lực Hằng nhăn lại lông mày.
“Dạ, đại ca.” Sau khi nghe lệnh Tiểu Do lập tức ngồi vào chỗ mình.
Thấy cảnh như vậy,mọi người đều giật mình không thôi,Tiểu Do thay đổi cũng quá nhanh đi.
Liễu Uyển Nhi càng thêm nghi ngờ nhìn về phía cô,cô ta cũng bị Tô Lực Hằng mua chuộc.
Cảm thấy được ánh mắt của cô,Tiểu Do lập tức cúi đầu bới cơm,thật xin lỗi Tiểu Tiểu mặc dù cô đầu phục đại ca nhưng cô tuyệt sẽ không quên tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-thuc-yeu-nghiet/1239982/chuong-71.html