Vừa về tới Tô gia,Vu Thiểu Đình lập tức bị Tô Lực Hằng gọi vào thư phòng.
“Cậu cảm thấy chuyện hôm nay do ai làm?” Lúc này khuôn mặt Tô Lực Hằng hoàn toàn không có ôn hòa như khi đối diện Tô Tiểu Tiểu.
“Thấy bọn họ sử dụng phi đao,tôi cho rằng Lão Ưng giúp đám người Mã Lai làm,nhưng nhìn cử động bọn họ gọi cảnh sát tới lục soát súng,có thể do bang phái người Hoa gây nên.” Vu Thiểu Đình nói ý kiến của mình.
Lời của hắn khiến Tô Lực Hằng nhớ tới khuôn mặt người hoa sau kính chắn gió bị hắn bắn nát.Mà đối phương còn hiểu rõ tình cảnh trong nhà hắn,xem ra hắn phải bắt đầu điều tra từ bên cạnh.
Liếc nhìn cánh tay bị thương của Vu Thiểu Đình,Tô Lực Hằng nói: “Cậu trở về phòng băng bó vết thương trước đi.”
Vu Thiểu Đình gật đầu rời khỏi thư phòng.
Về đến nhà Liễu Uyển Nhi vẫn lo lắng vết thương của Vu Thiểu Đình,cuối cùng cô vẫn không nhịn được,lặng lẽ đi tới gian phòng Vu Thiểu Đình .
Nhẹ nhàng đẩy ra cửa phòng,chỉ thấy Vu Thiểu Đình đang cuộn lên ống tay áo bên phải,Liễu Uyển Nhi rõ ràng nhìn thấy trong tay áo đã sớm nhuộm thành màu đỏ,nghĩ tới hắn vì cô mới bị thương,Liễu Uyển Nhi không nhịn được nghẹn ngào lên tiếng.
Nghe được tiếng động Vu Thiểu Đình phát hiện cô đi tới,muốn kéo xuống tay áo che dấu vết thương,lại bị Liễu Uyển Nhi vọt vào phòng giữ chặt tay trái hắn: “Để em giúp anh được không.”
Kẹp lên một khối băng nhúng qua rượu sát trùng Vu Thiểu Đình đặt ở bên cạnh,Liễu Uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-thuc-yeu-nghiet/1239923/chuong-12.html