Chương trước
Chương sau
Địa phủ
Hôm nay trên nhân gian không có nhiều người chết,ma quỷ đếnĐịa phủ báo cáo đương nhiên cũng ít hơn,mấy quỷ sai nhàn rỗi ở trongphòng làm việc chơi bài,còn Liễu Uyển Nhi thấy nhàm chán đem cái ghếngồi bên cạnh quỷ sai xem cuộc chiến.
Đang đưa mắt nhìn bỗng nhiêntrên người trúng một đòn,cảm giác cơ thể không thể nhúc nhích,sau đó côthấy tay mình dần dần biến thành trong suốt,sợ hãi hô lớn: “Trời ạ,cứumạng,tay của ta đột nhiên không thấy.”
Quỷ sai nghe được tiếng la của cô lập tức thả bộ bài tay,cổ quỷ sai nắm tay cô lên xem xét tìnhhuống,lúc này một quỷ sai tuổi nghề lâu hơn hét lên: “Không tốt, cóngười chiêu hồn cô,mau dùng Định Hồn Phù cho cô ấy.”
Dứt lời cổ quỷsai lập tức vọt tới bên cạnh bàn làm việc,mở ra ngăn kéo tìm lungtung,sau đó sờ soạng một tờ phù vàng vàng chạy đến bên cạnh Liễu UyểnNhi,vỗ mạnh lên trán cô,Liễu Uyển Nhi nhìn thấy tay cô dần dần trở lạibình thường.
Không đầy một lát người cũng khôi phục bình thường.
Lúc này chúng quỷ sai mới thở phào nhẹ nhỏm.
“Chiêu hồn thuật gì lợi hại như vậy? Ta phải đem chuyện nhiễu loạn trật tự âmphủ này báo cáo cho Diêm vương,chuyện này nếu như không xét xử nghiêmchúng ta sau này sẽ khó làm việc.” Cổ quỷ sai nói.
“Đúng đúng,chuyệnnày nhất định phải báo lên trên,lỡ như xảy ra chuyện chúng ta đều mấtchén cơm.” Một quỷ sai tiếp lời,những quỷ sai khác cũng theo gật đầu lia lịa.
Cổ quỷ sai nhìn sang Liễu Uyển Nhi oán hận nói: “Cô thật là một con quỷ phiền phức,cho nên chuyện làm trái phép tắc này cũng có phầncô.”
“Ta đâu có muốn,ta hiện tại đang đợi đầu thai mà.” Liễu Uyển Nhi thấp giọng lẩm bẩm.
Lúc này ngoài cửa bỗng nhiên có tiếng ầm ĩ,chỉ thấy một quỷ sai kích độngđẩy ra cửa phòng làm việc,nhìn cổ quỷ sai nói: “Lão Đại,anh chuẩn bị vứt cô nương Tô Tiểu Tiểu trở lại chưa.”
Cổ quỷ sai lập tức đứng dậychạy ra khỏi phòng làm việc,Liễu Uyển Nhi cũng đi theo đi ra ngoài,TôTiểu Tiểu trong miệng hắn không phải là Tô Tiểu Tiểu mình biết đó chứ?
Quả nhiên,một bóng người quen thuộc ngoài cửa xuất hiện trước mắt Liễu Uyển Nhi,đó là gương mặt cô dùng năm năm ở hiện đại,cô vui vẻ vọt tới bắtđược bàn tay Tô Tiểu Tiểu: “Cô có nhận ra ta không ?”
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt một chút,nhìn dáng vẻ quen thuộc trước mắt,đâylà bộ dáng mình dùng năm năm ở cổ đại cơ mà.
“Cô là Liễu Uyển Nhi.”
“Thật tốt quá,cô còn nhớ rõ ta.”
“Tôi đã làm cô một năm.”
“Cái gì? Cô trở lại Càn Triều Tấn,mau nói cho ta biết cha mẹ ta hiện tại thế nào?”
“Ơ,các ngươi đợi lúc khác hãy nói chuyện.” Lúc này cổ quỷ sai cắt đứt haingười bọn họ nói chuyện,kéo Tô Tiểu Tiểu qua”Cô trước khi đi làm thủ tục với ta đã.”
“Ta cảnh cáo ngươi,ngươi tốt nhất buông tay ra,nếu không ta kiện ngươi quấy nhiễu tình dục đấy.” Tô Tiểu Tiểu chỉ vào cổ quỷ sai đang nắm tay mình, uy hiếp nói.
Cổ quỷ sai lập tức buông lỏng taycô,năm đó bắt cô đến Địa phủ chỉ biết cô là một người phụ nữ chanh chuavà dã man,xem ra cô ở cổ đại một năm cũng không có học xong cách làmthục nữ haizzz.
“Ta phải đi với hắn làm thủ tục một chút,chút nữa sẽ tìm cô nói chuyện.” Dứt lời Tô Tiểu Tiểu nghênh ngang rời đi.
Không đầy một lát Tô Tiểu Tiểu lần nữa trở lại,đồng thời ra lệnh cổ quỷsai chuẩn bị cho cô chút ít nước trà và điểm tâm,cô muốn nói chuyệnphiếm với Liễu Uyển Nhi .
Liễu Uyển Nhi phát hiện chỉ mười mấy phútđồng hồ cổ quỷ sai đã sai người giúp việc hoàn thành yêu cầu của Tô Tiểu Tiểu ,chẳng qua người giúp việc làm có chút không tình nguyện.
“Hắn tại sao nghe lời cô nói?” Liễu Uyển Nhi thấp giọng hỏi.
“Ta nói với hắn nếu như không nghe lời của ta,ta sẽ đem chuyện hắn năm đóthất trách nói với mọi người ha ha.” Tô Tiểu Tiểu trên mặt mang theo nụcười mờ ám.
“Đúng rồi,cô mau nói cho ta biết cha mẹ ta hiện tại thế nào rồi?” Liễu Uyển Nhi vội vàng hỏi thăm.
“Bọn họ rất tốt,cô yên tâm.” Tô Tiểu Tiểu hỏi “Cha mẹ của ta thì sao?”
“Bọn họ đã chết trong vụ tai nạn.” Liễu Uyển Nhi nhìn thấy mặt Tô Tiểu Tiểunhất thời ảm đạm,vội vàng an ủi”Cô đừng qua đau khổ,sống chết con ngườiđã được định sẳn chúng ta khó có thể thay đổi.”
“Ừ.”
Tô Tiểu Tiểu nhàn nhạt trả lời,tiếp theo hai cô bé cũng không nói thêm.
Qua một hồi,Liễu Uyển Nhi mới mở miệng hỏi: “Cô mới vừa nói làm tôi một năm?”
Tô Tiểu Tiểu gật đầu.
“Tại sao có thể như vậy đây? Tôi làm cô đã năm năm.” Liễu Uyển Nhi thấy rất kỳ lạ.
“Điều này cũng không có gì kỳ quái,ma quỷ đến địa phủ từ các không gian khácnhau,thời gian ở chỗ này vẫn tồn tại có lẽ sau này chúng ta gặp mặt lạitôi và cô tuổi thọ chênh lệch còn có thể chênh lệch lớn hơn.”
Tô Tiểu Tiểu xuất hiện làm Liễu Uyển Nhi ý thức được cuộc sống mang thai của mình cũng sắp đến.
“Cổ quỷ sai có nói với cô lúc nào đầu thai không? Hiện tại thể xác của chúng ta hẳn đều chết hết sao?”
“Hình như còn chút hơi mà,chuyện gì,cô muốn đầu thai sao?”
Liễu Uyển Nhi gật đầu,buồn bã cúi đầu.
Tô Tiểu Tiểu cảm thấy trên người cô tản mác ra sự lãnh đạm,cẩn thận hỏi thăm: “Cô ở nhân gian có phải đã gặp chuyện gì?”
Liễu Uyển Nhi không biết nên làm sao nói cho cô biết,ở nhân gian Tô TiểuTiểu cùng chú cô đi tới cùng nhau,còn phát sinh quan hệ không nên xảyra,nghĩ tới nghĩ lui vẫn quyết định không nói,dù sao chuyện cũng đã qua.
“Chúng ta nhất định đầu thai,ta không muốn ở tại nơi này lãng phí thờigian,chỉ cần uống xong chén canh Mạnh bà sẽ quên hết mọi thứ,tuy nhiêncó chút không nỡ rời người quan tâm mình.”
“Ta cũng vậy.” Tô TiểuTiểu chợt nhớ tới người kia,không biết sau khi cô chết hắn có nhớ đến cô không,hay lập tức tìm niềm vui mới,nếu như vậy cô nhất định nguyền rủahắn kiếp sau sau nữa!
Lúc này cổ quỷ sai đi tới bên cạnh các nàng,vui vẻ nhìn các cô nói: “Ta mới vừa báo cáo tình huống các ngươi,chủ nhiệmđặc biệt cho các người đầu thai sớm.”
Cổ quỷ sai nhìn hai cô bé,rốt cục có thể nói bye bye với hai quỷ phiền toái này rồi!
Nhanh như vậy! Liễu Uyển Nhi trong lòng không kiềm được than một câu,chẳng lẽ cô còn chưa bỏ được cuộc sống trần gian? Không,sau khi trải qua nhữnggút mắt và khổ sở cô còn có cái gì không bỏ được,cứ vậy mà đi thôi.
Liễu Uyển Nhi và Tô Tiểu Tiểu đi qua cầu Nại Hà tới trước mặt Mạnh bà,nhìn Mạnh bà đưa tới chén canh,hai cô bé bắt đầu do dự.
“Hai người các ngươi lưỡng lự gì nữa,nhanh một chút,người nào tới trước uống trước?” Cổ quỷ sai đứng phía sau thúc giục.
“Ngươi ầm ĩ muốn chết! Ai cũng biết thuốc Mạnh bà rất đắng,để ta chuẩn bị tinh thần trước không được hả? !”
Qủy sai bị Tô Tiểu Tiểu rống bình tĩnh trở lại,sợ hãi chờ ở một bên.
Liễu Uyển Nhi giờ khắc này thật có chút do dự,qua một hồi vẫn là Tô Tiểu Tiểu đưa tay nhận lấy chén canh mạnh bà trước.
Đang lúc cô bưng đưa chén canh đến trước mặt,bỗng nhiên một tiếng hô to ngăn lại động tác của cô.”Chờ một chút!”
Hai cô bé đồng thời quay đầu lại,chỉ thấy một bóng người màu trắng lao đếnphía cô,người đến là một nam nhân dáng người cao lớn tuấn dật mặc trangphục cổ trang.
Không chờ Liễu Uyển Nhi phục hồi tinh thần,nam nhân đã giữ lấy cô,vội vàng nói: “Nàng không thể uống chén canh Mạnh bà,theo ta trở về.”
“Ngươi,ngươi là ai?” Ánh mắt của hắn thật đáng sợ, thật giống như muốn ăn nàng,Liễu Uyển Nhi sợ đến rụt cổ.
Ánh mắt hoảng sợ khiến cho nam nhân sửng sốt,nhưng ngay sau đó trong mắt lộ ra một tia nghi ngờ: “Nàng là Uyển Nhi sao?”
Liễu Uyển Nhi sợ hãi gật gật đầu.
Nam nhân cảm thấy có cái gì không đúng,mặc dù cô bé trước mắt cùng cô béhắn biết gương mặt giống như đúc,nhưng cảm giác cả người,ánh mắtkia,giọng nói kia, cử chỉ kia như cách xa vạn dặm.
Lúc này theo dưquang hắn bỗng nhiên nhìn thấy một bóng người bị hắn bỏ qua đang từ từđưa chén canh Mạnh bà đến khóe miệng,theo bản năng hắn dùng lực đẩy chén trong tay cô ra,ngay sau đó chén canh rơi xuống mặt đất,chén cũng vỡnát,nam nhân đó mới ý thức được mình vừa làm gì.
Tô Tiểu Tiểu tức giận trừng người nam nhân làm vỡ chén mình: “Ngươi muốn chết sao,tại sao làm vỡ chén ta? !”
Giọng nói này,ánh mắt này, là nàng!
Nam nhân lập tức bắt lấy Tô Tiểu Tiểu,kích động nói: “Nàng là Uyển Nhi!”
“Ta không phải Uyển Nhi!”
“Không,mặc dù bề ngoài nàng thay thay đổi,nhưng ta có thể xác định là nàng !”
Tô Tiểu Tiểu đưa tay đẩy hắn ra,chỉ vào lỗ mũi nam nhân nói: “Cút sang một bên,đừng trở ngại bổn tiểu thư đầu thai!”
“Nàng không thể đầu thai,nàng là nương tử của ta,theo ta trở về phủ.”
Tô Tiểu Tiểu chỉ vào Liễu Uyển Nhi,nổi giận đùng đùng nói: “Nàng mới lànương tử của chàng,đừng đến phiền ta!” Tức chết nàng,hắn lại nhận lầmnàng a!
“Không không không,không phải.” Liễu Uyển Nhi vội vàng phủ nhận,người nam nhân này cô căn bản không biết là ai.
“Ta không biết tại sao mặt nàng lại thay đổi,nhưng ta xác định nàng lànương tử của ta.” Nam tử nắm chặt tay Tô Tiểu Tiểu”Thật xin lỗi,vừa rồita không nhận ra nàng,nhìn ta đuổi theo nàng từ nhân gian đến Địaphủ,đừng giận ta,theo trở về đi.”
Nam nhân kéo ống tay áo Tô Tiểu Tiểu,cô bé còn đang hờn giỗi bỗng nhiên đấm một cú lên ngực hắn,sau đó một trận cuồng đấm.
“Chàng lại nhận lầm ta! Tên vương bát đản này!Qủy đáng ghét!”
Nhìn bộ dạng Tô Tiểu Tiểu hung hãn,Liễu Uyển Nhi cùng Mạnh bà thật lo lắng cho nam nhân kia.
Mà cổ quỷ sai lại bị hành động cô khiến cho sợ rụt lại cổ,nữ nhân hung dữnhư vậy tại sao có nam nhân muốn nàng,hắn thật bội phục nam nhân áotrắng này!
Đánh một hồi lâu,Tô Tiểu Tiểu rốt cục dừng tay,nhìn namnhân rống: “Chàng không biết bảo dừng sao,đánh đến tay ta đau muốnchết.” Thằng ngốc này,không biết có tổn thương hắn không?
“Hiện tại có thể theo ta trở về chưa?” Nam nhân dịu dàng hỏi,nắm chặt tay cô vào tay mình.
Tô Tiểu Tiểu không được tự nhiên gật gật đầu,mắng cũng đã mắng,đánh cũng đã đánh,nàng cũng hết giận,về nhà đi.
Nàng không đầu thai sao? Người nam nhân kia là ai? Liễu Uyển Nhi nhìn hai người chuẩn bị rời đi,lòng tràn đầy nghi vấn.
Cổ quỷ sai thấy hai người muốn đi,lập tức vọt tới trước mặt bọn họ,chặnlại đường đi của bọn họ,chỉ vào Tô Tiểu Tiểu nói: “Cô không thể đi, hômnay cô phải đầu thai!”
“Cô không thể đi,hôm nay cô phải đầu thai mà!” Cổ quỷ sai chỉ vào Tô Tiểu Tiểu nói.
“Ngươi nói cái gì?” Tô Tiểu Tiểu vọt tới trước mặt hắn,kéo y phục của hắn “Ngươi bảo ta đầu thai thì ta phải đầu thai sao?”
“Nàng,nàng đừng vọng động,có gì từ từ nói.” Chứng kiến sức mạnh cô đánh nam nhânáo trắng,hiện tại cổ quỷ sai sợ chết Tô Tiểu Tiểu.
“Hôm nay ta muốn dẫn cô ấy đi,được không?” Lúc này bạch y nam nhân đi tới phía sau Tô Tiểu Tiểu,giọng không cao không thấp.
Cái gì gọi là không giận mà uy cổ quỷ sai hôm nay coi như được thấy,thì ra nam nhân này mới thật sự nhân vật lợi hại.
“Nàng hôm nay phải đầu thai,đó là lệnh cấp trên.” Giọng nói kiên quyết càng lúc càng nhỏ,cuối cùng cơ hồ không nghe được.
“Gọi cấp trên của ngươi ra,ta mặt đối mặt lý luận với hắn.” Tô Tiểu Tiểu nói.
“Chuyện này. . . . . .” Cổ quỷ sai có chút khó xử.
“Nếu như một mình ngươi không thể quyết định,mà ngươi lại không chịu gọi cấp trên của ngươi,vậy chúng ta đi à.” Dứt lời Tô Tiểu Tiểu kéo nam nhânbên cạnh rời đi.
“Cô chờ ở đây một chút.” Cổ quỷ sai bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn đi báo cho cấp trên của hắn,chủ nhiệm quản lý việc ở cầu Nại Hà.
Liễu Uyển Nhi thừa cơ chạy đến bên người Tô TiểuTiểu,kéo ống tay áo của nàng,thấp giọng nói: “Như vậy có thể làm chuyệnlớn hơn hay không?”
“Cô yên tâm đi,nếu lần trước chúng ta có thể trởvề nhân gian,hôm nay vẫn có thể giống như trước,mọi việc phải tranh thủmột chút.”
Liễu Uyển Nhi vẫn còn có chút lo lắng,muốn nói thêmnữa,nhưng nhìn vẻ mặt kiên trì của Tô Tiểu Tiểu không thể làm gì kháchơn đành thôi.
Rất nhanh chủ nhiệm mang theo một đám quỷ sai chạytới,mà cổ quỷ sai có mấy đồng nghiệp trợ giúp lúc này cũng dựng thẳngsống lưng,hai mắt nhìn thẳng Tô Tiểu Tiểu cùng nam nhân áo trắng.
“Chính là tiểu quỷ này không chịu đầu thai sao?” Chủ nhiệm dùng ánh mắt kiêu ngạo nhìn Tô Tiểu Tiểu.
Thấy đối phương có rất nhiều quỷ,Tô Tiểu Tiểu điển hình người hung dữ cũnglập tức trốn phía sau nam nhân áo trắng,chọc chọc hông của hắn,nhẹ giọng nói: “Kế tiếp đến phiên chàng đó,cố gắng lên.”
“Nàng ta phải dẫn đi,ngươi dám ngăn chặn đường của chúng ta sao.” Ánh mắt sắc bén của nam nhân quét qua chúng quỷ.
Quỷ sai bỗng chốc bị khí thế của hắn làm kinh sợ,ngay cả chủ nhiệm kiếnthức rộng rãi trong lòng cũng không khỏi có chút sợ hãi,nhưng đối đầu kẻ địch hắn là thủ lĩnh tuyệt đối không thể lúng túng,cho nên cố gắngkhông sợ nói: “Đây là Địa phủ,không phải là chỗ các người giương oai,nếu như các người dám làm loạn,ta liền bắt lại cả ngươi.”
“Ngươi có thể làm thử.” Vừa nói nam nhân vừa tiến lại gần vị chủ nhiệm,nheo lại ánh mắt.
“Ngươi ngươi muốn làm gì?” Chủ nhiệm không tự chủ lui về phía sau,cả đám quỷ cũng theo rụt cổ.
“Có tin ta sẽ ném tất cả các người xuống sông?”
Hắn tin! Bọn họ cũng tin!
“Có lời gì từ từ nói.” Lúc này cổ quỷ sai đưa ra hòa giải “Thật ra khôngphải chúng ta ép các nàng đầu thai,chẳng qua dương thọ các nàng đãhết,lần trước các nàng đáng lý đi đầu thai nhưng bị các nàng chạythoát,chuyện đã kéo lâu như vậy,thật sự không thể kéo thêm nữa.”
“Là ai ghi ta mạng ngắn như vậy ? Có giỏi ra đây một đấu một với ta” Thấy tình thế trước mặt Tô Tiểu Tiểu cũng nhào ra ầm ĩ.
Chủ nhiệm thấy thế nháy mắt với cổ quỷ sai,cổ quỷ sai lập tức chạy đến bêncạnh hắn,hai người nói thầm giống như đang thương lượng chuyện gì.
Tiếp theo chỉ thấy cổ quỷ sai nháy mắt với đám quỷ sai cường tráng,bỗngnhiên thấy đám quỷ sai đồng thời nhào về phía Tô Tiểu Tiểu cùng LiễuUyển Nhi.
Nam nhân là người đầu tiên phát hiện ý đồ của bọn hắn,lậptức đem Tô Tiểu Tiểu bảo vệ trong lòng ngực mình,sau đó một cái quétchân làm đám quỷ sai rốt rít ngã trên mặt đất.
Mà Liễu Uyển Nhi đã bị bắt,chỉ có thể bất lực hô to: “Cứu mạng a!”
“Mau cứu bạn của thiếp.” Tô Tiểu Tiểu kéo y phục nam nhân, vội vàng nói.
Nam nhân ánh mắt quét nhìn xung quanh,cuối cùng rơi xuống trên người chủnhiệm,bỗng nhiên hắn nhảy lên phóng xuống bên cạnh chủ nhiệm,bắt đượcông ta.
“Hôm nay hoặc thả cho bọn ta một đường đi,hoặc cùng nhau đầu thai,tự mình ngươi chọn đi.”
“Hảo hán tha mạng!” Chủ nhiệm lập tức ra lệnh cho đám quỷ”Mau thả cô ta ra.”
Liễu Uyển Nhi rốt cục được tự do.
Lúc này chủ nhiệm đã hoàn toàn hết khí thế,chỉ vào Tam Sinh Thạch bên cạnhcầu Nại Hà,từ tốn nói: “Các người tự nhìn đi,trên Tam Sinh Thạch viết Tô Tiểu Tiểu chết bởi tai nạn xe cộ,hưởng thọ mười bảy tuổi;Liễu Uyển Nhibị người ta hãm hại chết dưới nước,hưởng thọ mười bảy tuổi. Các nàng nên sớm đầu thai.”
“Thì ra chính hai cục đá nhỏ đó gây họa,vậy thì dễlàm.” Vừa nói nam nhân vừa buông ra chủ nhiệm đi tới bên cạnh Tam SinhThạch .
“Ngươi muốn làm gì?” Chủ nhiệm khẩn trương nhìn hắn.
Lờicủa hắn vừa nói ra đã thấy nam nhân nắm lên một tảng đá,dùng sức vungthế là hai khối Tam Sinh Thạch bị ném vào Vong Xuyên Hà.
“Trờiạ,mau,các người mau xuống vớt Tam Sinh Thạch lên cho ta!” Chủ nhiệm ralệnh một tiếng,chúng quỷ sai rối rít nhảy vào giữa Vong Xuyên Hà tìmkiếm.
“Hiện tại Tam Sinh Thạch không có,chúng ta có thể đi.” Nam nhân mỉm cười nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu,kéo tay nàng sải bước đi.
Hai người mới vừa đi mấy bước,Tô Tiểu Tiểu bỗng nhiên ngừng lại quay đầunhìn Liễu Uyển Nhi nói: “Cô cũng trở về đi,ta cảm giác cô cũng không nỡđầu thai.”
Nói xong câu đó cô không quay đầu lại.
Nhìn hai bóngngười rời đi,chủ nhiệm giận mà không dám nói,chuyện cho tới bây giờ hắncòn có thể làm gì chỉ có thể thả bọn họ đi thôi.
Nhìn lại còn một mình Liễu Uyển Nhi,chủ nhiệm bất đắc dĩ nói: “Cô cũng đi thôi.”
Hai cô bé vốn vào sai thân phận,hôm nay để cho một đứa chạy,hắn làm sao để cô ta một mình đầu thai.
“Ta muốn ở lại.” Liễu Uyển Nhi nói,mới vừa rồi lúc Tô Tiểu Tiểu rời đi đãnói một câu làm cô rối loạn,trong nháy mắt đầu cô xoẹt qua một suy nghĩmuốn trở về, nhưng nhớ tới Tô Lực Hằng yêu cầu cô ký hiệp nghị ly hôn,ép cô uống thuốc tránh thai,cô thật không thể xác định tình cảm vớihắn,giờ phút này cô không muốn đầu thai,cũng không muốn trở về,hay là ởlại Địa phủ đi.
“Trời ạ,không biết ta đã tạo nghiệt gì mà gặp phải hai tiểu quỷ phiền toái này,tùy cô,ta không quản nữa.”
Chủ nhiệm đi để lại một mình Liễu Uyển Nhi buồn bã đứng đó
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.