Cố gắng ổn định thân thể Liễu Uyển Nhi từ từ đưa tay đưa về phía Vu Thiểu Đình.
Một phát bắt được tay cô,Vu Thiểu Đình ra sức nhấc lên,kéo mạnh cô bé về phía ngực mình.
“Tại sao trốn xuống dưới.”Qua một hồi lâu,tim mang theo căng thẳng mới buông lỏng.
Hắn vừa hỏi làm ủy khuất nén lâu trong lòng Liễu Uyển Nhi nháy mắt bộc phát,tựa vào trong ngực hắn thất thanh khóc rống.
Rốt cục khóc đủ,đưa tay lau đi nước mắt: “Hắn muốn đàn em dùng súng đối phó chúng ta.”
“Làm sao có thể? !” Ở trong lòng Thiểu Đình Tô Lực Hằng vẫn là một đại ca có tình có nghĩa,nếu không hắn cũng không kính trọng anh ấy như thế, “Đạica không phải người như thế.”
“Chính tai em nghe được đàn em hắnnói,làm sao có thể có nhầm.” Hoảng sợ qua đi giờ phút này Liễu Uyển Nhitrong lòng chỉ còn lại vô cùng đau lòng.
“Người em nhìn thấy có phải đàn em của Lưu Xuyên Đường hay không?” Vu Thiểu Đình đầu tiên nghĩ đến loại khả năng này
Nhưng bị Liễu Uyển Nhi thoáng cái hủy bỏ: “Biết chúng ta xuất hiện gần bệnhbệnh chỉ có hắn và ông ngoại,mà ông ngoại khó là người làm ra chuyệnnày?”
Vu Thiểu Đình không biết nói sao nhưng vẫn không thể tin Tô Lực Hằng dùng cách tàn nhẫn đối phó bọn họ,trừ phi bị chuyện bọn họ rời đichọc giận mất đi lý trí, nếu quả thật là vậy,bọn họ sẽ vô cùng nguyhiểm.
Mà đang ẩn núp bên cạnh Vu Thiểu Đình là một nhân vật thần bí.
Lúc này cách bọn họ hơn trăm mét sau biển quảng cáo,có một chiếc Toyota màu trắng,bên trong là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-thuc-yeu-nghiet-dung-den-gan/1403734/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.