Khi Liễu Uyển Nhi sắp sếp xong đồ trong túi chuẩn bị ra cửa lại phát hiện Vu Thiểu Đình vẫn còn trong nhà. 
“Anh Thiểu Đình,anh hôm nay không cần đi làm sao?” 
“Anh hôm nay nghỉ ngơi.” Vu Thiểu Đình cũng rất kỳ quái,sáng nay cấp trên ma quỷ Tô Lực Hằng bỗng nhiên nổi lòng tốt nói cho hắn nghỉ ngơi một ngày. 
“Thật tốt quá,chú rốt cục có lòng tốt.” Liễu Uyển Nhi vui vẻ cực kỳ. 
“Nói ta gì đấy?” Tô Lực Hằng xuất hiện làm Liễu Uyển Nhi co lại cổ,tiêu rồi bị nghe được rồi. 
“Chào!Chú.” 
“Ta luôn rất có lương tâm,Thiểu Đình gần đây cực khổ nên để hắn nghỉ ngơimột ngày vậy.” Lời của hắn làm cho Liễu Uyển Nhi liên tiếp gật đầu,TôLực Hằng lại nói”Tất nhiên biết Thiểu Đình của cháu cực khổ,có phải cháu không nên bắt hắn phụ đạo Anh ngữ cho mình phải không?” 
“Đạica,không sao,dùng chút thời gian phụ đạo Tiểu Tiểu làm gì cực khổ .”Thiểu Đình lập tức nói,hắn không muốn mất đi cơ hội khó được này. 
“Tiểu Tiểu,em cứ nói đi?” Tô Lực Hằng chuyển sang hỏi Liễu Uyển Nhi. 
Mặc dù rất muốn anh Thiểu Đình tiếp tục phụ đạo mình,nhưng nghĩ đến hắn gần đây cực khổ Liễu Uyển Nhi vẫn quyết định: “Anh Thiểu Đình,để em tự mình học cũng được.” 
Vu Thiểu Đình còn muốn nói thê nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng đã bị Tô Lực Hằng cắt đứt: “Vậy thì cứ như vậy đi,sau này về chuyện học của Tiểu Tiểu có gì khó khăn để ta chịu cực một chút dạykèm.” 
Dứt lời liền kéo tay Liễu Uyển Nhi đi ra khỏi phòng khách. 
Nhìn bóng lưng bọn họ rời đi Vu Thiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-thuc-yeu-nghiet-dung-den-gan/1403710/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.