(Hỏi một đằng trả lời một nẻo)
Nguyên lai Cảnh Thiên đã hỏi thăm sĩ tốt gác cổng đêm qua, biết được hành tung của Từ Trường Khanh. Hắn tròn một ngày một đêm nghĩ ngợi phân tích, bài trừ tất cả khả năng không thể, đầu óc dần tỉnh táo lại. Vì vậy, Cảnh lão bản trí tuệ khai thông, thầm nghĩ Đậu Phụ Trắng võ công tuyệt đối cao hơn hắn, hắn sao có thể mơ mơ màng màng mà đắc thủ. Vậy, có phải ý nghĩa là, Đậu Phụ Trắng căn bản là toàn tâm toàn ý, lưỡng tình tương duyệt mà đi đến chuyện mây mưa.
Cảnh Thiên nghĩ tới đây tim càng đập mạnh. Nhưng mà đêm qua trạng thái mơ hồ, sự tình không rõ thật giả, hắn nhất định phải tìm cho ra chứng cứ mới có thể khẳng định được.
Nếu muốn biết chân tướng, phương pháp nhanh gọn nhất chính là trực tiếp đi tìm đương sự mà hỏi chuyện. Chỉ bất quá, cứ dựa theo tính khí sĩ diện, mặt mỏng hay thẹn của Từ Trường Khanh, trực tiếp hỏi thăm chẳng khác nào mò kim đáy bể. Vì vậy, Cảnh Thiên linh cơ khẽ động, lừa quân vào tròng, mà tên ngốc tử kia không hề nghi ngờ gì, mơ mơ hồ hồ mà giải đáp tất cả.
“Không…” Từ Trường Khanh chăm chú giải thích, “Đều không phải! Không có!”
“Đều không phải? Không có?” Cảnh Thiên nhảy khỏi bàn, kề sát miệng vào tai Từ Trường Khanh, thấp giọng, “Từ đại chưởng môn, có ai từng nói cho huynh biết, mỗi khi huynh nói dối, đậu phụ trắng sẽ biến thành đậu phụ kho hay không? Nhìn xem cái bộ dạng xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-thien-mong-hoa-luc/2127617/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.