Thân ảnh cao lớn kiêu ngạo, đôi ngươi băng lãnh mang theo vài tia tàn khốc.
“Từ Trường Khanh!”
Ma Tôn Trùng Lâu cao cao tại thượng, thân ảnh nhẹ nhàng trên ngọn cây, y bào hắc sắc rộng thùng thình phần phật đón gió: “Thả ma vật kia ra! Người ma giới vi phạm quy tắc, đương nhiên do Ma Tôn xử trí!” Từ Trường Khanh đọc chú niêm phong hồ lô thu yêu rồi ngẩng lên: “Người Ma giới tại nhân gian phạm án, sẽ do chúng ta xử lý. Huống chi, Ma Tôn quản lý thuộc hạ bất lực, chính là xao nhãng trách nhiệm, chỉ sợ không thoát được can hệ.”
Thời đại này chưa có khái niệm “Quyền quản lý đất đai” cùng với “Quyền quản lý công dân”.
Cho nên Ma Tôn Trùng Lâu cùng Từ Trường Khanh bốn mắt nhìn nhau, không ai nhân nhượng.
Loan đao trong tay Trùng Lâu lẫm lẫm sắc lạnh, dâng lên sát khí vô biên như thủy triều.
“Ta nói lại. Thả hắn!”
“Người này làm ác thành tính, quyết không thể thả.” Kiếm quang chợt khởi, xuất ra thứ ánh sáng mảnh như nước, hướng thẳng Trùng Lâu mà chụp xuống.
Trùng Lâu cười lạnh, “Không tự lượng sức!” Hắc bào vung lên, thanh loan đao sáng như tuyết phóng ra, mang theo vô biên khí phách, đâm thẳng về phía Từ Trường Khanh. Từ Trường Khanh giữa không trung khó khăn lắm mới có thể xoay người, ống tay áo lại vung lên, chuyển hướng đâm tới bên cạnh, tư thế tuyệt diệu.
Trùng Lâu “Ồ” một tiếng, lòng có điểm kỳ quái, hắn biết đệ tử Thục Sơn này bề ngoài ôn hòa, tính cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-thien-mong-hoa-luc/2127559/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.