Tuyết Kiến như người chết đuối vớ được cọc, nhảy dựng lên: “Trường Khanh đại hiệp, huynh đến đúng lúc lắm, ta nói cho huynh biết, trên đỉnh Thục Sơn này có hồ ly tinh thường xuyên qua lại, càn quấy vô cùng, chuyên dụ dỗ nam nhân anh tuấn tráng kiện…”.
Nàng vừa dứt lời, đệ tử Thục Sơn đều cả kinh.
Từ Trường Khanh kỳ quái hỏi: “Thục Sơn ta mấy chục năm qua không hề nghe có yêu quái quấy rối, Tuyết Kiến cô nương dựa vào đâu mà khẳng định như vậy?”.
Tuyết Kiến vung khăn mặt, đứng dậy đáp, ta đương nhiên biết, là Cảnh Thiên vừa chính miệng nói cho ta biết. Hắn nói trời vừa tối, trong phòng sẽ chui ra một khuôn mặt hồ ly xinh đẹp, biến thành hình người, cởi y phục dụ dỗ hắn. Hắn còn nói, con hồ ly xinh đẹp này là “bạch…đích…hồ”, đúng, là “bạch hồ”.
“Chuyện xảy ra khi nào?”.
“Đại khái bắt đầu từ nửa tháng trước, ta nói này Trường Khanh đại hiệp, chuyện này huynh nhất định phải xử lý nha. Ta trông bộ dạng Cảnh Thiên lúc này vừa gầy vừa đen…”.
Thục Sơn đệ tử nghe thấy vậy, khẽ nói nhỏ: “Cảnh huynh đệ mỗi ngày tận lực luyện công, không đen không gầy mới lạ…”.
“Khẳng định là bạch hồ mỗi đêm đều đến khiêu khích hắn, quyến rũ hắn, làm hại hắn… Cảnh Thiên đã bị nó làm cho thần tình điên đảo, lại còn muốn kết hôn với nó, tán thưởng nó là chưởng môn tương lai địa vị tôn quý – Trường Khanh đại hiệp, chẳng lẽ trong tộc hồ ly tinh cũng có chưởng môn sao? Huynh nhất định phải giúp Cảnh Thiên, nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-thien-mong-hoa-luc/152975/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.