Chương 37 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Ánh mắt của Lục Vọng từ từ hạ xuống, sau khi thưởng thức kỹ càng phong cảnh trước mắt ở khoảng cách gần, ánh mắt anh lại quay trở về gương mặt của Đồng Tự. Nhìn vẻ mặt kia, chắc là đã tỉnh rượu rồi. Đồng Tự trừng mắt nhìn Lục Vọng đầy căm hận: “Vừa nãy anh đã làm gì tôi?” Lục Vọng lặp lại lời Đồng Tự trong đầu, thầm nghĩ: Xem ra, lại định giả ngu nữa rồi… Hôm đó ghé tai nhau nói nhỏ còn có thể xem như là đánh nhau giữa đám con trai, vậy còn nụ hôn hôm nay thì sao? Cậu cũng định tự lừa mình luôn à? Đồng Tự vừa xấu hổ vừa tức giận, thấy Lục Vọng đứng cách mình chưa đầy một mét, dựa vào tường, mượn ánh sáng yếu ớt để quan sát mình, cậu bỗng cảm thấy chưa bao giờ lâm vào cảnh bối rối và giận dữ như vậy. Đồng Tự cáu kỉnh nói: “Con mẹ anh là đồ b**n th** à?! Dám…” cưỡng hôn ông đây! Nhưng bốn chữ cuối cùng cậu không sao thốt ra nổi. Ngọn lửa trong lòng không có chỗ phát tiết, sắp thiêu rụi chính mình đến nơi. Sự thật bị cưỡng hôn bày ra ngay trước mắt, đầu óc Đồng Tự rối bời hơn bao giờ hết. Lục Vọng dường như đã quen với việc bất cứ lúc nào Đồng Tự cũng có thể bốc hỏa, trong tình huống này, anh lại nở một nụ cười: “Lúc hôn nhau cậu chẳng phải cũng khá là hưởng thụ sao?” Câu nói này như một mồi lửa, lập tức châm ngòi cho cơn bùng nổ của Đồng Tự: “Anh mẹ nó đói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-tap-sinh-phap-y-pham-pham-er/3918507/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.