Chương 30 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Chỗ bị cắn vẫn còn bỏng rát, Lục Vọng đưa tay sờ tai mình, sờ thấy một chỗ đóng vảy lồi lõm. “Cắn rách cả da rồi, đúng là chó thật à?” Anh dùng camera trước chụp một bức ảnh cận cảnh tai mình rồi gửi cho Đồng Tự, kèm theo một dòng chữ: [Cậu nói xem tôi có nên đi tiêm vắc-xin dại không?] Đồng Tự trả lời: [Anh đang nói cái chó gì thế?] Trả lời tin nhắn xong, Đồng Tự đẩy cửa bước vào cục cảnh sát. Cậu đã thay sang một chiếc áo nỉ cổ tròn màu xanh đậm, càng làm làn da trắng như tuyết thêm nổi bật. Chiếc tai trái từng bị Lục Vọng cắn vẫn còn hơi ửng đỏ, trông lại có vài phần tinh nghịch. Đồng Tự bước vào văn phòng, thấy Lục Vọng đang soi vào một chiếc gương nhỏ bằng bàn tay để bôi thuốc đỏ lên tai. “Với tới không đó?” Đồng Tự đứng sau lưng Lục Vọng, nhẹ giọng hỏi. “Nếu không với tới, cậu định giúp tôi bôi à?” Lục Vọng quay đầu lại, đưa tăm bông cho cậu, còn nhướng mày một cái “Cậu phải chịu trách nhiệm với cái tai của tôi đấy.” Đồng Tự nhận lấy tăm bông dính thuốc đỏ trong tay Lục Vọng, không thèm nhìn kỹ, trực tiếp ấn mạnh vào chỗ da bị trầy, khiến Lục Vọng lập tức ôm tai hét lên vì đau. Lục Vọng: “Biết ngay là cậu sẽ chơi trò này mà!” Tai tuy rất đau, nhưng được Đồng Tự bôi thuốc, trong lòng anh vẫn thấy có chút được cưng chiều. “Không giận nữa hả?” Lục Vọng dò hỏi. “Giận cái gì chứ?” Đồng Tự tỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-tap-sinh-phap-y-pham-pham-er/3918500/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.