Cách Ngôn trộm nhìn về phía Rex, cậu sớm đã quên mình tức giận như thế nào khi nhìn thấy tờ kia, chớp chớp mắt ý bảo khi nào thì y tới cứu mình, tuy rằng không bị ngược đãi nhưng cậu một chút cũng không muốn ở lại Alice mãi, diễn kịch cũng rất mệt mà.
Rex nhướng mày, dùng ánh mắt ám chỉ cậu tạm thời đừng nóng nảy, dừng một chút y lại làm một khẩu hình không tiếng động đi kèm ánh mắt ý bảo cậu nhìn về phía hai người đang khắc khẩu là Locke và Heidy.
Cách Ngôn không biết có hiểu được hay không, ngơ ngác mà nhìn chằm chằm, nửa ngày cũng không có phản ứng gì.
Rex nhìn vậy cũng không thấy ngoài ý muốn, kỳ thật y cũng không trông cậy vào việc tên ngốc này có thể hiểu được, đúng là vẫn không thể kỳ vọng quá cao. Ý niệm này vừa hiện lên thì thấy Cách Ngôn đột nhiên dâng trào cảm xúc, sau đó cậu kéo tay Ted đặt lên cánh tay mình làm ra bộ dáng mình bị kiềm chế rồi lớn tiếng kêu về phía đoàn trưởng Locke.
"Đoàn trưởng, đoàn trưởng! Ngài rốt cuộc cũng tới cứu ta sao? Từ lúc bị bọn họ bắt ta ngày nào cũng chờ ngài tới cứu ta, thật tốt quá. Bọn họ còn nói không có khả năng ngài sẽ đến cứu ta vì ta chỉ là một thành viên râu ria của Đoàn dong binh Hắc Lang, còn nói ta cũng đâu phải đội trưởng Marvin. Ta biết ngay là bọn họ đang nói dối mà, ngài quả nhiên sẽ không bỏ lại bất cứ thành viên nào của Đoàn dong binh Hắc Lang."
Thanh âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-ra-toi-cung-dung-hack/1015023/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.