Ngày hôm sau, bình minh lên, không khí vô cùng tươi mát.
Cách Ngôn ngủ đến buổi chiều mới bị đánh thức. Chính xác mà nói là do đối phương thật sự không quen nhìn cậu không có chút giác ngộ nào của con tin, đêm đầu bị bắt cóc còn có thể ngủ ngon như một con lợn chết, người bình thường không phải đều là thấp thỏm ngủ không yên à? Nhưng cũng nhờ phần bình tĩnh này mà cậu cũng được đối phương xem trọng vài phần, sau khi đưa cơm trưa còn hàn huyên với cậu vài câu.
"Huynh đệ, đội trưởng của chúng ta nói nhìn trên biểu hiện không tệ của ngươi ngày hôm qua nên hôm nay ngươi có thể tùy ý đi lại trong tòa nhà này, nhưng ngươi đừng nghĩ về việc chạy trốn, nếu bị phát hiện thì mạng ngươi khó mà giữ."
Cách Ngôn một bên ăn một bên điên cuồng gật đầu, hiện tại có cho cậu đồng vàng cậu cũng không chạy.
Tên lính đánh thuê thấy cậu ngoan ngoãn như vậy, lớn lên cũng không tồi thì càng có hảo cảm với cậu hơn, "Nếu không đủ ăn thì tự mình đi nói với phòng bếp, từ cửa phòng ngươi chỉ cần đi thẳng rồi quẹo trái hai lần là được."
"Cảm ơn đại ca, ta đã nhớ rõ." Cách Ngôn lau dầu trên miệng đi.
"Gọi ta Ted là được." Động tác thẳng thắn này làm tên lính đánh thuê càng nhìn càng thấy thuận mắt, hắn cảm thấy nam nhân nên như thế này, nghĩ thầm quả nhiên người này không phải con cháu quý tộc, bởi vì con cháu quý tộc luôn có rất nhiều quy củ, giống như phụ nữ vậy, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-ra-toi-cung-dung-hack/1015020/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.