Cung Cảnh Phúc.
Cao Hiền phi nghe cung nữ bẩm báo lại sắc mặt lập tức chìm xuống nói: "thật sự là đồ ngu, bùn nhão không đắp thành tường."
"Nương nương bớt giận." Hương Như an ủi, lại lo lắng hỏi: "Ngài nói, Thục phi nương nương có giận lây sang ngài không?"
Cao Hiền phi khẽ lắc đầu nói: "sẽ không, Thục phi không phải người nhỏ nhặt như vậy." Tính toán mọi việc chi li, nàng cũng không sống được đến mức này.
"Vậy ý ngài là..."
"Gọi nàng ta lại đây."
"Tuân mệnh."
Chỉ một lát sau, Hồ phương hoa đã tới, nhìn ra cũng không yên lòng, đầu tiên hành lễ với Cao Hiền phi: "Thiếp bái kiến Hiền phi nương nương!"
Cao Hiền phi cũng không bảo nàng ta đứng lên, chỉ nhận lấy chén trà cung nữ dâng lên uống một ngụm, sau đó nhẹ nhàng đặt xuống rồi đánh giá Hồ phương hoa từ trênxuống dưới một lúc, mới chậm rì rì nói: "Biết mình sai ở đâu sao?"
Hồ phương hoa quỳ trên mặt đất mát, tâm trạng bất ổn, vừa nghe câu hỏi này lại vội cúi xuống nói: "Biết, thiếp không nên vô lễ với Trình phu nhân trước mặt mọi người, thiếp biết sai rồi, xin nương nương đừng trách."
Cao Hiền phi hừ một tiếng nói: "Ngươi cũng không đắc tội với mẫu thân của ta, ta trách ngươi cái gì? Nhưng trước khi ngươi tiến cung không có ai từng nói với ngươi thân phận của mọi người trong cung sao?"
Hồ phương hoa cúi đầu nói nhỏ: "Phụ thân nói qua một ít, nhưng thời gian quá lâu, lúc đó cũng không nhớ đến..."
Cao Hiền phi nói: "không nhớ đến? Cứ là mệnh phụ có thể tiến cung, ít nhất cũng phải là ngũ phẩm, nếu không phải phong theo trượng phu, vậy thì được hoàng thượng đặc biệt sắc phong. Ngươi cảm thấy mình có mấy cái mệnh, lại có khả năng gì có thể giương oai trước mặt bọn họ?"
Hồ phương hoa bị nói vậy càng cúi đầu nói: "Thiếp có tội..." Lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-phi/1787582/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.