"Vì sao?" Thẩm Mạt Vân run sợ một chút, sau đó nâng tay phải khẽ vuốt ve đỉnh đầu nữ nhi, thấp giọng hỏi.
Bảo nhi xoay người, rầu rĩ nói: "Mẹ đẻ của tam muội, Lam thị bị phụ hoàng giáng làm thứ nhân, Lâm ma ma nói với con nàng muốn hại a nương. Cho nên..."
"Cho nên con cũng chán ghét tam công chúa sao?" Thẩm Mạt Vân cũng không nghĩ sẽlà nguyên nhân này, bật cười nói, "Bảo nhi ngốc, con đâu cần lo lắng đến chuyện này? Chẳng lẽ con nghĩ a nương sẽ không giải quyết được sao?"
Trong mắt Bảo nhi hiện lên nét buồn bực: "Nhưng nhỡ không cẩn thận, phụ hoàng giận ngài, vậy chẳng phải ngài sẽ bị ủy khuất sao? Lại nói, con vốn không thân thiết với tam muội, chẳng lẽ còn muốn con nhớ tình cảm tỷ muội nhường nàng ta sao?"
Khi nói chuyện, hai người đã về tới cung Trường Nhạc.
Bảo nhi ngậm miệng lại, Thẩm Mạt Vân cũng không nói chuyện mà lôi kéo Bảo nhi đixuống cỗ kiệu, đợi vào trong phòng, sau khi vẫy lui người hầu, nàng mới nói: "Bảo nhi, tội không lan đến con cái. Mặc kệ Lam thị phạm tội gì, tam công chúa luôn vô tội, nếu phụ hoàng con cũng chưa tính toán, vậy con cũng nên buông ra một ít. Nếu luôn tính toán chuyện cũ cùng người sống, vậy con muốn so đo tới khi nào? Con còn muốn sống qua ngày không?"
Bảo nhi cũng thở phì phì nói: "A nương ngài tính tình tốt, không để ý, con lại khôngthể nuốt xuống cục tức này. Ngày mai con phải nói với phụ hoàng cho tam muội đến chùa Dao Hoa cùng tu hành với Thanh Dương giáo chủ, vừa vặn chuộc tội cho mẹ đẻ nàng ta. Cái gì vậy, dám tính kế ngài như vậy? Nhỡ..."
Thẩm Mạt Vân thở dài một hơi nói: "trên đời này sao có nhiều chữ nhỡ như vậy? Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-phi/1787579/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.