Trước đây là thái tử của một nước, lại đăng cơ hoàng đế gần 2 năm, Vũ Văn Hi xem như đã nếm qua vô số mỹ nữ, chính sự bận rộn, ngoài sử dụng thuốc giúp điều hòa thân thể, hắn chưa bao giờ để bản thân mình ủy khuất tự kiềm chế ở phương diện này.
Huống chi, đêm qua, thân thể nàng mềm mại không xương và phản ứng ngượng ngùng, lần đầu tiên của nàng quả thực làm cho hắn hiểu ra.
Một buổi sáng tinh mơ, Vũ Văn Hi tinh thần sảng khoái đứng dậy tắm rửa, so sánh với thần sắc buồn ngủ, mệt mỏi của Thẩm Mạt Vân đúng là khác nhau một trời một vực, thậm chí lúc giúp hoàng thượng thay quần áo, còn không cẩn thận đứng dựa vào vai hắn chợp mắt một chút.
“Hôm qua trong cống phẩm Nam Thiệu quốc tiến cống có một đôi vòng ngọc, trẫm thấy màu sắc rất phù hợp với ái phi…”
Vũ Văn Hi phát hiện sự luống cuống của Thẩm Mạt Vân, kịp thời ôm chặt thân thể của nàng, nhìn sắc mặt nàng tái nhợt, trong lòng dâng lên một chút đau lòng, xem ra tối hôm qua đã làm nàng mệt chết rồi.
Vì thế cẩn thận ôm người đẹp đang ngủ mê mệt trở về giường, còn đặc biệt giúp nàng đắp chăn, sau đó mới để người giúp hắn thay quần áo và mang giày.
“Hôm nay miễn cho Thục phi đi thỉnh an hoàng hậu nương nương, đừng quấy rầy chủ tử nhà ngươi.”
Khi đi về phía trước, Vũ Văn Hi dừng lại phân phó Tiễn Dung.
Tiễn Dung cúi đầu hành lễ: “Nô tì tuân mệnh”.
Trong lòng có chút khiếp sợ, tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-phi/157750/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.