Editor: Ddil 
Sở Tư Nghiên lần đầu tiên đứng trước mặt Lý Tường nói chuyện, cô ấy trông giống như một người lính dũng cảm. Nếu không phải trong trường hợp này, có lẽ Nhan Hâm sẽ kính nể cô ấy. 
Lý Tường vẫn ôm eo Sở Tư Nghiên, giọng điệu lạnh lùng nói với cô ấy: "Đi thôi." 
Lúc này trên loa thông báo chuyến bay sắp sửa cất cánh, để lại thời gian để cho Nhan Hâm nói chuyện không còn nhiều. 
Nhan Hâm nói: "Tôi muốn giữ Tòng An lại." 
"Pháp luật sẽ biết nên nghiêng về ai, là tôi, hay là em." Lý Tường rất có tự tin trong chuyện này. 
Một đằng là gia đình đầy đủ, một đằng là phụ nữ độc thân, nếu Lý Tường thật sự có ý muốn tranh chấp, pháp luật chắc chắn sẽ đứng về phía anh ta. 
Trên mặt Nhan Hâm thoáng hiện lên sự hoảng loạn, mất đi vẻ trầm tĩnh từ xưa đến nay, điều này làm cho nàng có vẻ yếu ớt, khiến người ta muốn bảo vệ nàng. 
Đáng tiếc là trong tình hình hiện tại, Lý Tường đã bức mình đi tới bước này, quay đầu nhìn lại mới phát hiện mình đã không còn lối thoát. 
Trên cầu vượt để lên máy bay, Sở Tư Nghiên nhỏ nhẹ hỏi: "Anh vẫn không quên được cô ấy?" 
"Em nói đùa gì vậy?" Lý Tường lên giọng phản bác. 
"Đừng gạt em, lòng của phụ nữ tinh tế như sợi tóc, anh đang suy nghĩ gì, em đều nhìn ra được." Sở Tư Nghiên giật tay ra khỏi tay Lý Tường, bước nhanh đi về phía trước. 
Bóng dáng mảnh khảnh dần dần rời xa, cái tay của Lý Tường bị hất ra đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-nu-thoi-dai/1767067/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.