Editor: Ddil 
Dương Dương và Nhan Hâm đang ở trong giai đoạn tuần trăng mặt, ngoại trừ trong lúc làm việc hai người phải giả bộ như không có quan hệ với nhau, thì phần lớn thời gian còn lại hai người luôn luôn gắn bó với nhau, giống như cao nấu chín lâu năm, muốn xé cũng xé không ra. 
Dương Dương muốn nhốt chặt Nhan Hâm trong lòng mình, đến ba mươi mấy tuổi mới phát hiện thì ra mình có thể yêu một người si mê điên cuồng đến như vậy, buổi tối Dương Dương ngay cả nằm mơ cũng nhoẻn miệng cười, cười xong rồi thì ôm người bên cạnh ngủ tiếp. 
Cuộc sống bị người ta chiếm trọn, mỗi một phút giây đều phải đối mặt với Dương Dương, Nhan Hâm vẫn chưa hoàn toàn thích ứng được chuyện này, Dương Dương tấn công quá nhanh, không cho nàng thời gian do dự, cũng chẳng đợi nàng kịp thích ứng thì cô đã chạy tới trước mặt nàng. 
Đôi khi Nhan Hâm muốn nhắc nhở Dương Dương chú ý một chút, không nên đem tình cảm tiêu xài hoang phí như thế, tế thủy trường lưu mới là căn bản*. 
*tế thủy trường lưu: suối nhỏ nhưng chảy dài, câu trên ý nói cần một tình yêu không chớp nhoáng, dần dần nảy nở theo thời gian từng chút từng chút, âm thầm đến khắc cốt ghi tâm. 
Kiều tổng đi công tác, Dương Dương phụ trách mang hành lý và đưa cô ấy ra sân bay, ở trên xe, ánh mắt của Kiều tổng nhiều lần lướt trên người Dương Dương, chỉ cần bị Kiều tổng xem vài lần thì nhất định sẽ mang thai, cho nên khi Kiều tổng nhìn cô một lần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-nu-thoi-dai/1767054/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.