Editor: Lanna Nguyễn 
Beta: Ddil 
Nhan Hâm cùng Dương Dương ngồi trên ghế đợi ở nhà trẻ, xung quanh toàn là ông bà cha mẹ tới đón trẻ về, bọn họ vây quanh một chỗ nói về chuyện nuôi nấng chăm sóc trẻ con vô cùng náo nhiệt, còn hai người bọn họ cứ như thể quái vật ngoài hành tinh nhảy dù xuống đây. 
Một bác gái ngồi bên cạnh Nhan Hâm thân thiết nhiệt tình hỏi: "Con cô học lớp mấy?" 
"Lớp lá ạ." Nhan Hâm bình thản trả lời. 
Vẻ mặt bác gái như kiểu không tin nổi, đánh giá Nhan Hâm, nói: "Cô thoạt nhìn không giống người có con sáu tuổi." 
"Cám ơn." Nhan Hâm có chút không quen với lời khen thật thà này. 
Dương Dương quay đầu sang một bên nhưng vẫn bị Nhan Hâm bắt gặp cô đang mỉm cười. 
Giờ phút này, cảnh tượng giống như trong mơ vậy, nếu lúc đó hai người không điên, cảnh này đương nhiên cũng sẽ không xảy ra. Cũng không biết mọi chuyện rẽ sang hướng nào, Dương Dương lại có thể cùng nàng đến nơi này đón con. 
Dương Dương nhìn ngắm mấy đứa trẻ đang chơi đùa ở xa xa, nhìn chán lại trở về, ánh mắt đặt ở trên người Nhan Hâm. 
Dương Dương vẫn luôn cảm thấy Nhan Hâm là một người đặc biệt, thần bí giống như ngọn gió trong suốt, kết hôn sinh con lúc nào cũng không ai biết, bây giờ nghĩ lại Kiều tổng hẳn là biết rõ, nhưng lại cố tình không nói cho cô. Nhan Hâm làm mẹ chẳng những không bị gia đình hành hạ khiến dung nhan tiều tụy, ngược lại càng phát ra sức hấp dẫn thú vị. 
Tiếng chuông vang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-nu-thoi-dai/1767043/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.