Sự cố chấp với tiền bạccủa Nại Nại bắt nguồn từ sau khi ly hôn, trước khi ly hôn cô chỉ cần nhớ đếnđúng lúc thì đưa tiền cho thím giúp việc đi siêu thị mua đồ, đi nộp tiền điệntiền gas. Cô còn nhớ, sự mềm mại của BOBI BROWN, cô còn nhớ, kiểu công chúaBaroque của CHANEL, cô còn nhớ, sự duyên dáng của COPY CAFÉ.
Đương nhiên, cô cũng nhớ cái cảm giác gia đình, ấm áp, dùng đôi mắt lấp lánhrực rỡ thì nhìn đâu cũng thấy sự ấm áp của tình yêu.
Lúc đó cô chẳng cần nghĩ ngợi về tiền, lại càng không cần suy nghĩ tiền đó từđâu mà có. Nên khi quyết định ly hôn, cô cũng không thèm lấy tiền. Đối vớingười thuần khiết như Nại Nại, các chị em trong nhóm không thương tiếc thưởngcho cô một từ – bại não!
Bại não? Có lẽ vậy thật! Dù sao thì khi đó cô cũng mang tâm trạng chạy trốn rờikhỏi căn nhà đó, không có ý định quay trở lại. Nhưng bây giờ, khi đứng trướctiệm bánh kếp, cô mới biết thế nào gọi là hối tiếc: “Sớm biết thế này thì hồiđó đã lấy nhiều nhiều tiền một chút rồi!”
Ba vạn tiền hoa hồng mới kiếm không thể nào làm chỗ dựa cả đời được. Cô vẫnphải nỗ lực nhiều. Sau lần đi “ăn chơi đã đời” cùng Tiểu Trần, cô lại tiếp tụcmang theo vinh quang và mộng tưởng tiếp tục từ điểm xuất phát, tiếp tục chămchỉ cần cù dưới quyền cô tổ trưởng nhỏ bạo lực và tiếp tục tán phét với TiểuTrần về các chuyện lớn bé trong văn phòng.
Cuộc đời cứ trôi, nên cô phải dựa vào chính đôi chân của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-nu-pk-xa-hoi-den/206967/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.