🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Thực ra Lôi Kình khôngquan trọng với tôi”. Sau một hồi lâu chết lặng, Y Lệ lẩm bẩm một mình.

Nại Nại ngẩng đầu nhìn cô, đợi câu tiếp theo.

“Tôi theo Lôi nhiều năm rồi. Anh với tôi chẳng qua lại một bạn hàng làm ăn cóquan hệ xác thịt mà thôi. Anh chẳng yêu tôi mà tôi cũng chẳng dám yêu anh. Tôicứ nghĩ rằng anh ấy chẳng có tim cơ? Kết quả hôm nay phát hiện anh ấy lại yêucô sâu đậm đến thế”. Lời nói của Y Lệ khiến Nại Nại không biết phải làm gì, chỉbiết cười gượng giả vờ như đang thưởng thức hoa văn đẹp đẽ trên chiếc khăn trảibàn.

“Sở dĩ tôi không chịu buông tha hai người là vì tôi không can tâm. Tôi khôngthể hiểu nổi, rốt cuộc tôi thua cô điểm nào?” Y Lệ cau mày suy nghĩ rồi cườiđau khổ: “Lẽ nào vì tôi thông minh hơn cô?”

Nại Nại nhỏ nhẹ đáp: “Có khả năng”.

“Ngốc thì có gì tốt? Đợi đó để đàn ông gạt sao? Ở trang trại của mình, tôichính là nữ vương. Tất cả đàn ông đến đấy đều là nam chủ nhân. Bọn họ đều cóthể tận hưởng đãi ngộ của nam chủ nhân nhưng lại không được làm chủ nhân thựcsự. Tất cả mọi thứ đều do tôi định đoạt. Đó mới là cuộc sống mà người phụ nữnên có”. Y Lệ giơ cao ngón tay cái ra vẻ khẳng định, rồi gọi người phục vụ: “Mangly trà sữa vị này, đồng thời có thể dọn các món lên được rồi”.

“Th nhưng chả lẽ cô không thật lòng vớiai bao giờ sao?” Nại Nại nhìn thẳng vào mắt Y Lệ hỏi.

Y Lệ vẫn ngẩng cao đầu, mỉm cười: “Tôi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-nu-pk-xa-hoi-den/1257154/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thục Nữ PK Xã Hội Đen
Chương 37: Ai là người yêu duy nhất của ai?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.