Xe đi thật lâu, nhìn quatấm kính màu tối có thể thấy xe đã đi ra khỏi nội thành khá xa, bốn phía đềutrở nên hoang vắng, vô số cây lớn đều lần lượt lướt qua họ, bọn họ giống nhưđang đi lên núi, tài xế trầm mặc tiếp tục lái xe.
Ngạc Nhi cúi đầu xuống,hai tay nắm thật chặt vào, trong lòng cảm thấy rất bất an. Chẳng lẽ giống nhưTrầm Hồng đã cảnh cáo trước “đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma”? Người họ Diêm nàynếu cùng tài xế xe thông đồng đi đến núi rồi cường bạo nàng rồi bỏ mặc nàng lạinơi đồng không mông quạnh này thì nàng khẳng định hoàn toàn không có đườngsống.
không biết đã đi được baolâu, xe đi suốt đêm cuối cùng cũng dừng lại ở một toà nhà lớn, sân rộng cùngvới vẻ ngoài của toà nhà được trang hoàng tráng lệ có thể nhìn thấy được ngườichủ của nó không phải là nhân vật bình thường. Nàng đi theo hắn bước vào cửa xahoa chẳng khác gì một khách sạn hoa lệ.
Nơi này không có một bóngngười, tài xế đi vào bật đèn sau đó cung kính lui ra, người tài xế rời đi.
Ngạc Nhi trợn mắt há mồm,nàng không nghĩ rằng sẽ ở lại nơi rừng núi hoang vắng này cùng người đàn ôngkia.
Quan sát xung quanh bốnphía thì bất chợt nàng thấy ở khách sạn kia cũng có huy hiệu như vậy, nàng suynghĩ thật lâu mới nhận ra đó là huy hiệu thuộc xí nghiệp Diêm thị.
Anh rể Lôi Đình của nànglà cán bộ cấp cao của tập đoàn Thái Vĩ, toàn tiếp xúc với những nhân vật lớnnên dần dần nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-nu-mat-hon/1944843/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.