Dưới bóng đèn vàng mờ tối, Thương Tử Tuyền đứng ở trong màn đêm, dừng chân híp lại mắt đẹp nhìn thấy 1 bóng dáng cách nàng mấy bước chờ i ở trước của nhà nhà trọ của nàng, bóng dáng cao lớn quen thuộc.
Không biết có phải hay không là nàng xuất hiện ảo giác, bởi vì nàng bén nhạy đánh hơi được trên thân nam nhân kia phảng phất hơi thở thất bại mất tinh thần, rồi khi thấy nàng trong nháy mắt kia hơi thở của hắn giống như là chợt sống lại, thức tỉnh.
Chỉ là nàng có ảo giác cũng là bình thường, mấy ngày liên tiếp đem mình giống như người máy, nhận vô số vụ án để cho mình không có thời gian suy nghĩ, cho nên hiện tại nàng mệt chết đi… cần nghỉ ngơi.
Vì vậy, bước đi trên đôi giày cao gót, bước chân ưu nhã tự hướng nhà trọ của mình đi tới, dù sao còn lại tất cả đều cùng nàng không liên quan.
Ngay lúc đi qua nam nhân kia thì nàng chợt bị cánh tay nam nhân từ phía sau ôm chặt thân thể mình, lần này thân thể lạnh lẽo của nàng cũng không có bởi vì lồng ngực của hắn ấm áp mà nóng lên, nàng nghe được tiếng hắn thật sâu thở dài, rồi ngữ điệu gần như vô lại mê người:
"Tiểu Tuyền, anh nhớ em."
Một khắc kia, nàng muốn vì mình ủng hộ, bởi vì nàng sẽ không lần nữa bị lời như vậy của hắn ảnh hưởng đến đau lòng, đau nhiều, cũng là sẽ chết lặng, nàng lạnh nhạt mở miệng:
"Buông ra."
"Anh không buông." Cố chấp đáp lại.
Sau đó một giây kế tiếp hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-nu-dung-vao-nguoi/1526316/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.