Tháng tư năm Nhâm tuất, Quách Khải từ An Đông làm Đại Đô Hộ hồi kinh, làm Thái Tử Thiếu Bảo.
Trưởng tử Quách Trí Dũng đã mười bảy tuổi, dáng vóc còn mạnh hơn một chút so với phụ thân, đi đường đều rất uy vũ. Mới vừa về đến nhà, liền đem kỳ trân dị bảo mình vơ vét được ở An Đông ôm đi, chạy tới phủ Hòa Quận Vương.
"Nữu Nữu, mau đến xem, ca ca mang đồ tốt đến cho muội này." Tiểu tử sải bước đi vào Chi Lan viên, thẳng đến khuê phòng của tiểu cô nương.
"Biểu thiếu gia, đại tiểu thư không ở nhà, Quận Vương phi mang nàng đến phủ Thừa Tướng rồi." Tiểu nha hoàn canh cửa đáp.
"Đến đó làm gì? Khi nào thì trở về?" Tiểu tử mất mác.
Tiểu nha hoàn mấp máy môi, muốn nói lại thôi, chung quy là sợ hãi chỉ nói một tiếng không biết.
Quách Trí Dũng nhìn cẩu thả, kỳ thật là cẩu thả nhưng rất tinh. Nhìn không có gì không đúng, liền không nói thêm gì, ôm một đống hòm đi ra ngoài, đến cửa viện nói nhỏ với gã sai vặt: "Cho ngươi một viên trân châu Đông Hải, đến hỏi hỏi tiểu nha đầu kia, có phải có chuyện gì mà ta không biết hay không."
Gã sai vặt thông minh lanh lợi, không bao lâu liền chạy ra, bẩm báo với chủ tử, mặt Quách Trí Dũng liền đen lại.
Về đến nhà, mẫu thân đang xem sổ sách, phụ thân ngồi ở một bên dùng trà, hai người câu được câu không nói chuyện, vô cùng thân thiết hài hòa.
Quách Trí Dũng ầm một phen ngồi ở trên ghế, bộ dạng như gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-nu-du-phu/1470857/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.