Tịnh Thục đau lòng Chu Lãng uống nhiều rượu như vậy, buổi tối cố ý làm canh giã rượu cùng mấy món ăn loãng cho hắn. Chu Lãng chưa cảm giác được say mê khó chịu, ngược lại còn đè nàng không ngừng đòi hỏi, muốn nàng muốn tới khó chịu. Một mình tiểu nương tử coi ba đứa nhỏ đương nhiên vất vả, Chu Lãng cũng không nỡ không hề cố kị giống như trước đây nữa chỉ lăn qua lăn lại tới hơn nửa đêm.
Sáng sớm trời vừa tờ mờ sáng, Chu Lãng liền đứng dậy vào trong cung rồi. Tịnh Thục chậm rãi giương mắt lên, chống cánh tay muốn hầu hạ hắn rửa mặt, bị một đôi tay đè ở trên giường: "Thừa dịp bọn nhỏ còn chưa tỉnh, nàng ngủ thêm một lát đi, ta rửa cái mặt liền đi, không cần hầu hạ."
Tịnh Thục biết hắn thương nàng, cũng không nói thêm gì, ừ một tiếng tiếp tục nụ lùi về trong ổ chăn: "Phu quân vất vả rồi."
Chu Lãng in lên trán nàng một nụ hôn: "Ta không vất vả, nương tử mới vất vả, ban ngày chăm sóc bọn nhỏ, buổi tối vẫn còn hầu hạ ta, thân thể mảnh mai lại phải gánh vác nhiều như vậy."
Nghe lời này của hắn, Tịnh Thục lập tức nhớ tới tối hôm qua hắn ôm chính mình ôn nhu liếm cắn, tình cảnh kịch liệt kích thích, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên đỏ ửng say lòng người, làm hắn lại hung hăng hôn ở gò má một cái, mới lưu luyến không rời mà đi.
Kim Ngô Vệ là thủ vệ hoàng cung, đương nhiên tất cả đều là toàn thân đầy công phu. Nhưng kiểu làm việc dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-nu-du-phu/1470855/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.