Editor: Gà _ LQĐ
Vài ngày liền, Chu Lãng đều trở về sau khi nàng đã ngủ, buổi sáng khi tỉnh lại, nàng ở trong ngực y, ấm áp, Tịnh Thục rất thỏa mãn, Thải Mặc lại nhanh chóng giậm chân.
"Phu nhân, sao ngài không thể thân mật hơn đối với Tam gia vậy? Mới vừa rồi trước khi Tam gia ra cửa, rõ ràng muốn nắm tay người, sao người lại tránh ra?" Thải Mặc buồn bực bĩu môi.
"Ta... Chàng nào có..." Có thể không tránh sao, từ lần trước hôn tay nàng trước mặt nha hoàn, chừng mấy ngày Tịnh Thục cũng cảm thấy trên tay cực kỳ nóng. Đang yên đang lành, nắm tay làm gì?
"Hai phu thê nên hôn nhẹ hâm nóng, cứ dáng vẻ khách sáo xa cách như vậy, lúc nào mới thành hình chứ." Thải Mặc nâng trán.
"Cứ như vậy vô cùng tốt mà, năm tháng tĩnh hảo nên là thế này." Tịnh Thục cầm một chén trà nóng, ngồi trước cửa sổ nhìn đàn cá đang chơi đùa. Mặc dù bà bà không thích mình, cũng không có cố ý tìm gây phiền toái. Trượng phu đi sớm về trễ, mỗi đêm trở lại đều ôm nàng vào lòng ngủ, cuộc sống như thế rất thoải mái tường hòa. Dù sao nàng cũng không muốn làm chuyện xấu hổ này, rất thẹn thùng đấy. Trừ tạm thời không thể mang thai, đối với trạng thái hiện tại Tịnh Thục đã rất hài lòng.
Hai nha hoàn liếc mắt nhìn nhau, bất đắc dĩ lắc đầu, từ nhỏ tính tình cô nương cứ như vậy, không tranh sự đời, tri túc thường nhạc [1]. Mặt lạnh của Tam gia không lay động, nàng đã thỏa mãn, đại kế dụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-nu-du-phu/1470772/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.